"Về sau tôi sẽ bảo tông chủ Thanh Huyền Tông thành lập Thanh Huyền Tông ở Kiếm Vương Triều, làm chi nhánh của liên minh Thanh Huyền chúng tôi, dần dần đồng hóa người dân. Chờ thời cơ thích hợp, cô hãy đưa Kiếm Vương Triều gia nhập liên minh. Còn về phần Kiếm Vương Triều thì sau này cô hãy quản lý nó đi".
"Lâm minh chủ, tôi... tôi sợ mình không đảm nhiệm được..."
"Yên tâm, cô có thể làm được, cô và người dân giống nhau, đều là những người từng trải qua sự thống trị tàn bạo của Mãn Chước Hổ, cô là người biết rõ nhất hiện giờ người dân cần gì. Tôi tin cô có thể mang lại cuộc sống ấm no yên bình cho người dân".
Lâm Chính nói.
'Vành mắt Cẩm Huyền Nữ đỏ hoe, nước mắt trào ra.
Cuối cùng, cô ta quỳ xuống, dập đầu với Lâm Chính.
"Đại ân đại đức của minh chủ, Huyền Nữ xin ghi nhớ cả đời!".
"Mau đứng lên đi".
Lâm Chính vội đỡ Cẩm Huyền Nữ dậy.
Các văn thần võ tướng của Kiếm Vương Triều nhanh chóng vào triều.
Nghe tin Mãn Chước Hổ bị giết, vương triều sụp đổ, sắc mặt bọn họ không có gì thay đổi, mà còn tỏ vẻ nhẹ nhõm, dường như thanh kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu đã được loại bỏ.
Ngẫm lại cũng phải, Mãn Chước Hổ có thực lựcmạnh mẽ, lại còn tàn bạo như vậy, làm cấp dưới của ông ta, nói không chừng hôm nào đó ông ta không vui lại mất mạng oan. Bây giờ Mãn Chước Hổ chết rồi, bọn họ vỗ tay vui mừng còn không kịp.
Nhưng điều khiến bọn họ nơm nớp hơn là hình như người đánh vào Kiếm Vương Triều lần này còn lợi hại hơn.
Lục Địa Thần Tiên... Kiếm Vương Triều cũng chưa từng có.
Không biết tính khí của vị đại nhân này thế nào! Nếu còn tàn bạo hơn cả Mãn Chước Hổ thì toi. "Bái kiến đại nhân!".
Sau khi vào điện, mọi người liền quỳ xuống dập đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!