“Không... không được... tuyệt đối không được...”
“Tôi không thể bán đứng chồng mình! Tôi sẽ không phản bội chồng mình! Tôi tuyệt đối sẽ không phản bội chồng mình, tôi sẽ không phản bội...”
Con ngươi của Nam Hạnh Nhi dãn ra, đôi môi run rẩy không ngừng nói.
“Vậy cô chủ cứ trơ mắt nhìn chị em bọn tôi chết hết sao? Cô chủ, chúng tôi đã đi theo cô biết bao nhiêu năm, lẽ nào lại không bằng người đàn ông đó sao? Chúng tôi có nhiều mạng thế này cũng không bằng một cái mạng của anh ta à?”
“Cô chủ, cô thật ích kỷ! Cô thật ngu ngốc! Cho dù cô có hy sinh bọn tôi thì thế nào chứ? Người đàn ông đó từ xưa đến nay đều không hề yêu cô, chỉ có mình cô luôn luôn gọi anh ta là chồng mà thôi, nhưng anh ta có bao. giờ xem cô là vợ của mình chưa?”
“Cô chủ, đó cũng chỉ là mong muốn của một mình cô mà thôi, hôm nay cô hy sinh vì anh ta thì cô đổi lại được gì? Cô chết rồi, cùng lắm là anh ta đau lòng một chút, rồi sau đó cũng sẽ quên cô nhanh thôi! Đừng quên rằng, ở Giang Thành, anh ta còn một người phụ nữ khác! Mà người phụ nữ đó chính là người vợ mà anh ta công nhận!"
“Cô chủ, không đáng! Không đáng đâu!”
“Cô chủ, tôi không muốn chết! Cô cứu tôi với!”
Lê Nhi giàn giụa nước mắt, gào khóc nói.
Cùng lúc đó, sau lưng Nam Hạnh Nhi cũng vang lên giọng nói đầy đau đớn thống khổ của các nữ vệ.
“Cô chủ, cô cứu chúng tôi với! Cầu xin cô!”
“Cô cứ xem là vì thương xót cho chúng tôi mà đầu hàng Vu Hồng đại nhân đi!”
“Cô chủ, tôi chỉ muốn sống thôi...”
Mọi người nhao nhao nói, điên cuồng thuyết phục. Nam Hạnh Nhi.
Vẻ mặt Nam Hạnh Nhi tái nhợt, nước mắt lưng tròng, thân thờ nhìn chằm Lê Nhi.
Từng lời nói của Lê Nhi như một cây đao đầm đìa máu, cắt đứt hoàn toàn nội tâm mà cô ta đang che giấu.
“Đúng vậy, mình xem Lâm Chính là chồng, nhưng Lâm Chính có xem mình là vợ không? Mình đã từng được anh ta gọi là vợ chưa? Ở trong lòng anh ta, mình chỉ là một con chó trung thành và nghe lời anh ta mà thôi!"
“Người phụ nữ mà anh ta thật lòng quan tâm chỉ có Tô Nhu ở Giang Thành thôi nhỉ?”
“Chỉ vì một thằng đàn ông vô tâm như vậy, tại sao mình phải hy sinh mạng sống của các chị em mình chứ?”
“Mấy người nói đúng, thật sự không đáng.... Chuyện này hoàn toàn không đáng...”
Nam Hạnh Nhi như đã bị tẩy não, lập tức đưa thanh đao trong tay ra.
† đầu rồi rút hết khí thế, “Cô Hạnh Nhi, cô nghĩ
Vu Hồng thấy thế, hài lòng nhìn về phía Nam Hạnh Nhi nói: thông suốt chưa?”
“Tôi nghĩ thông suốt rồi, tôi... Tôi đâu hàng cô! Tôi đầu hàng..."
Nam Hạnh Nhi thẫn thờ nói, sau đó bước chậm rãi tới chỗ Vu Hồng, quỳ gối xuống.
“Cô Hạnh Nhị, tôi rất hài lòng vì cô đã hiểu ra, tôi tin rằng cô sẽ không cảm thấy hối hận vì quyết định của cô ngày hôm nay!”
Vu Hồng cười nói.
Nhưng vào giây tiếp theo.
Nam Hạnh Nhi đột nhiên ngẩng đầu, tay kia chộp lấy con dao găm, đâm mạnh vào bụng của Vu Hồng.
“Chết đi!” Nam Hạnh Nhi gào lên.
Con dao găm mang theo tất cả khí kình trong cơ thể cô ta, lưỡi dao sắc bén lộ ra, giống như có thể đâm xuyên mọi thứ.
Vu Hồng giật mình nhưng phản ứng của cô ta lại nhanh đến mức khó tin, gần như chỉ trong nháy mắt, sức mạnh phi thăng đã bao phủ toàn bộ cơ thể của cô ta.
Keng!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!