“Cậu có ý gì?” Vẻ mặt của ba người đều thay đổi.
“Nực cười, chúng tôi không có tư cách làm, chẳng lế cậu có tư cách đó sao?”
Nguyên chủ lạnh lùng hừ một tiếng. “Tôi thấy các người không có tư cách đó!”
Lâm Chính chắp tay sau lưng, đi tới đi lui, nhìn ba người họ bằng ánh mắt đầy sự khinh bỉ.
“Các người tự xưng là tiên nhân, nhưng thực tế cũng chỉ giống như những người bình thường như tôi thôi, đều là những người chưa bước qua bước cuối cùng để trở thành Lục Địa Thần Tiên!”
“Mặc dù sức mạnh phi thăng của các người rất mạnh, nhưng thứ gọi là sức mạnh phi thăng đột biến này cũng không phải là chỉ có duy nhất mấy người mới có, tất cả người của Tiên Cốc đều đã từng học nó rồi! Nếu vì cái này mới gọi là tiên nhân thì chẳng phải là chỗ nào cũng sẽ có tiên nhân sao?”
“Ngay cả cảnh giới Lục Địa Thần Tiên mà mấy người cũng không đột phá nổi, mấy người còn có mặt mũi nào để theo đuổi trường sinh, truy tìm Đại Đạo chứ? Còn mặt mũi nào để dẫn dắt chúng để tử đến cảnh giới vĩnh hằng?”
“Mấy người không làm được gì, nhưng lại ở đây ba hoa chích chòe, theo những gi tôi thấy, rõ ràng là mấy người đang lợi dụng những đệ tử này để phục vụ cho mục đích tu luyện của mấy người mà thôi!”
Sau khi nói xong những câu này, hiện trường im phăng phắc.
Băng chủ hết sức kinh hãi.
Thượng chủ trợn tròn hai mắt, không nói nên lời.
“Vu khống! Nói nhảm! Đừng nói lời bịa đặt!”
Nguyên chủ giận run người, gào thét liên tục, không thể kiềm chế con ngựa dưới thân được nữa, nóng lòng muốn lao tới xé xác Lâm Chính ra thành từng mảnh.
“Tôi bịa đặt sao? Tôi nói nhảm à?”
Lâm Chính cười mỉa, nhìn chằm chằm vào vô số đệ tử ở hiện trường, lạnh lùng hỏi: “Nếu vậy thì tôi hỏi các người, các người đã từng cho các đệ tử này chút lợi ích gì chưa? Bọn họ đã từng nhận được chút ân huệ nào từ các người chưa?”
“Tu vi của bọn họ có ai là không phải do bọn tôi dạy? Sức mạnh phi thăng của bọn họ chẳng phải do bọn tôi chỉ điểm ư? Cái này không gọi là lợi ích à?”
Băng chủ nghiến răng nói.
“Nhưng những lợi ích này không phải là do tổ tiên Tiên Tộc các người ban tặng sao?”
Lâm Chính lạnh lùng nói: “Chiêu thức mà bọn họ tu luyện đều là do tổ tiên của Tiên Tộc truyền thừa lại,phương pháp chỉ điểm của sức mạnh phi thăng cũng thế, chẳng qua mấy người đã sao chép thành kiểu khác rồi đưa cho bọn họ, những thứ đó vốn là đồ thuộc về bọn họ! Sao có thể gọi là lợi ích mà mấy người cho được chứ?”
“À thì...” Ba người họ đột nhiên không nói nên lời.
Những người có mặt ở hiện trường cũng trố mắt nhìn nhau.
“Không nhận được một chút ân huệ nào mà cả ngày làm trâu làm ngựa phục vụ cho các người tu luyện, những đệ tử này và các nô lệ trên núi băng khác nhau chỗ nào chứ?”
Lâm Chính lắc đầu nói.
Vừa nói xong, hiện trường lập tức vang lên khá nhiều tiếng nghị luận.
Rõ ràng lời nói này của Lâm Chính đã chạm đến đáy lòng của họ.
Tất nhiên, những lời nói này chỉ nhắm vào những đệ tử ở cấp thấp nhất.
Những đệ tử đích truyền như Chi Lan, hẳn là đã thu được rất nhiều lợi ích.
Nhưng ba người Băng chủ tự xưng là thần tiên, chắc. chắn là ngồi tít phía trên cao, đâu tiếp xúc với các đệ tử cấp thấp khi nào chứ? Càng không nói đến việc sẽ được ban thưởng ân huệ gì?
Những lời này của Lâm Chính chủ yếu là nói cho những người xếp chót của Tiên Tộc lắng nghe.
“Hai vị, miệng lưỡi của người này giảo hoạt, châm dầu thêm lửa, gieo rắc sự bất hòa, tôi đề nghị không nên nói nhảm với cậu ta nữa, ba người chúng ta cùng nhau hợp sức giết chết cậu ta đi!”
Thượng chủ hoàn hồn lại, gần giọng quát lên.
“Đúng vậy, không cần phải phí nước bọt nói chuyện với cậu ta, giết trước rồi tính saul”
Nguyên chủ rút vũ khí ra, đằng đằng sát khí đi tới chỗ của Lâm Chính.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!