Lâm Chính hờ hững liếc nhìn.
Theo anh thấy, những gì Đế Nữ nói với anh không hề có vấn đề gì.
“Lâm minh chủ, tôi thừa nhận anh đã làm rất nhiều chuyện khiến người khác ngạc nhiên, có một số việc có thể xem là kỳ tích, nhưng Kiếm Vương Triều cũng không quan tâm Huyết Hồ hay Thiên Thần Điện gì đó. Hơn nữa, Diệp Viêm của Thiên Thần Điện còn chưa có chết đâu, bọn họ vẫn chưa bị diệt hoàn toàn, lúc nào cũng có thể ngóc đầu lên lại! Anh cần gì phải nóng lòng lập công như vậy?” Đế Nữ lắc đầu.
Lâm Chính yên lặng.
Đế Nữ kề sát lại gần, nhỏ tiếng nói: “Nhưng Huyết Hồ đã bị anh tiêu diệt, tôi đã không còn kế sách nào. nữa, nếu anh thật sự muốn đâm đầu vào chỗ chết thì tôi sẽ cho anh được toại nguyện”.
“Cho nên, cô đồng ý rồi à?”, Lâm Chính thản nhiên nói.
“Tôi sẽ không ngồi chờ chết, cho dù xác suất thành công không cao!”
“Tôi chỉ vì Thiên Tuyển Diệp Hoal”
“Giao dịch này của chúng ta có thể thực hiện, anh cứu bố mẹ giúp tôi, tôi cho anh Thiên Tuyển Diệp Hoa”.
“Cứu bố mẹ cô sao?”
“Tôi sẽ không phí lời với anh, anh cũng không cần phải hỏi nhiều, chỉ cần làm theo lời tôi nói là được, anh sẽ có được thứ anh muốn”.
“Cô chắc chắn có thể đưa Thiên Tuyển Diệp Hoa cho. tôi không?”
“Nếu anh không tin, tôi thậm chí có thể đưa anh đi xem Thiên Tuyển Diệp Hoal”
Cô ta vừa nói xong, Lâm Chính thở gấp, anh kích động hô lên: “Lúc nào có thể đi?”
“Chắc chắn không phải bây giờ, tôi cần thời gian để chuẩn bị, năm ngày sau, tôi sẽ thông báo cho anh hành động”.
Nói xong, Đế Nữ xoay người rời khỏi.
Lâm Chính yên lặng một lát, ra dấu cho thuộc hạ cứ yên tâm, để cho Đế Nữ an toàn rời khỏi nơi đóng quân.
“Minh chủ, cẩn thận có bẫy”.
Sở Thu tiến lên, dè dặt nói.
“Tôi không thù không oán với cô ta, cô ta đã an toàn thoát khỏi vòng vây, không cần thiết phải lừa gạt tôi, hơn nữa tôi nhất định phải mạo hiểm”.
Lâm Chính không hề tin tưởng Đế Nữ.
Nhưng sức mạnh băng hỏa trong người anh va chạm quá dữ dội, nếu tiếp tục kéo dài, cơ thể của anh sẽ không chịu nổi gánh nặng này nữa.
Sớm muộn gì cũng phải chết thì không bằng kết hợp chúng lại thử xem!
Nếu phải đợi năm ngày nữa, Lâm Chính dự định sẽ quay về Giang Thành trước để xem tình hình.
“Minh chủ, người này nên xử lý thế nào bây giờ?”
Sở Thu chỉ Âm Vệ Tâm vẫn đang run rẩy quỳ dưới đất, lên tiếng hỏi.
“Báo cho Hắc Thủy Đàm, gọi bọn họ đưa tiền tới chuộc người”.
“Được!” Sở Thu gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!