“Vâng, long soái!".
Giọng nói của Hàn Lạc hơi khàn đi.
“Đi đi, tạo dựng sự nghiệp, đợi anh khải hoàn”.
Lâm Chính phất tay.
“Vâng!".
Hàn Lạc lại đứng thẳng người, làm nghỉ lễ quân đội Tiêu chuẩn với anh, sau đó quay người nhanh chóng rời đi.
Lâm Chính thở phào, quay về sân nhà.
Tối đến, nhà họ Lương tổ chức một bữa tiệc gia đình náo nhiệt.
Tiệc không mời ai khác, chỉ có người trong nhà họ Lương hội tụ với nhau uống rượu.
Ba ông cụ cho đến chú bác nhà họ Lương đều vây quanh Lâm Chính mời rượu.
Mặc dù mọi người không biết thân phận long soái của Lâm Chính, nhưng lại biết Lâm Chính đã tìm được mối quan hệ khiến nhà họ Hàn phải cúi đầu.
Dù sao Hàn Lạc cũng đã đích thân đến gặp Lâm Chính.
Bữa tiệc này uống đến mức say bí tỈ.
Lương Vệ Quốc nằm lên bàn ngủ thiếp đi, còn phải nhờ Lương Bình Triều đưa về.
Đến đêm khuya mọi người mới giải tán.
Mặc dù Lâm Chính cũng uống không ít, nhưng không hề có men say.
Nhìn buổi tiệc dần dần vắng vẻ, anh lại đốt điếu thuốc, đứng ở cửa yên tĩnh quan sát cảnh đêm ở Yên Kinh.
“Anh có tâm sự à?”.
Một giọng nói trong trẻo vang lên.
“Huyền Mi?”.
Lâm Chính dập tắt đầu thuốc, mỉm cười Không có âm sự gì cả, chỉ là không ngủ được”.
“Sao em không thấy mấy người Mã Hải?”.
“Anh cho họ về Giang Thành trước rồi, dù gì Dương Hoa cũng có nhiều việc cần xử lý”.
“Thế à..”.
Lương Huyền Mi nhìn Lâm Chính, cười chua chát: “Anh có biết không? Đôi khi có vài chuyện không thể giấu được”.
“Chuyện gì?”, Lâm Chính sững sờ.
“Anh mệt quá rồi”.
Lương Huyền Mi nhỏ giọng đáp.
Lâm Chính rơi vào trầm mặc, một lúc sau mới cười nói: “Mệt rồi thì đi nghỉ ngơi, không còn sớm nữa, về phòng thôi”.
Lương Huyền Mi ngập ngừng, cuối cùng vẫn kìm lại.
“Đúng rồi, tối nay là ai chăm sóc cho mẹ? Tiểu Điệp sao?”.
“Tối nay em chăm sóc, Tiểu Điệp tham gia họp lớp rồi”.
“Chẳng trách suốt buổi tiệc không thấy mặt em ấy”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!