'Thang Hổ không sợ chết, vì giữ bí mật này ông ta thà hi sinh tính mạng mình.
Nhưng ai cũng có nhược điểm!
Ông ta là bố, Lâm Chính tin rằng, Thang Gia Tuấn chính là nhược điểm của Thang Hổ.
“Tướng Lâm! Cậu là long soái của Long Quốc thì sao. lại làm ra chuyện hèn hạ như vậy?”.
Nhìn đứa con trai không ngừng kêu khóc của mình, trong lòng Thang Hổ cũng nhỏ máu, đau khổ hét lên.
“Kẻ ác thì có kẻ ác hơn trị, đối phó với các người, tôi không sử dụng thủ đoạn đặc biệt, chẳng lẽ lại dùng tình yêu để cảm hóa hay sao?”.
Lâm Chính nói.
“Cậu... Được! Tôi sẽ nói cậu biết, chỉ cần cậu tha cho con trai tôi, cho nó một con đường sống!”.
Ánh mắt Thang Hổ ảm đạm, nhỏ giọng nói. “Ông nói đi”. Lâm Chính nói.
Lần này Thang Hổ đã thành thật, đi tới nhỏ giọng nói một câu, sau đó lùi lại.
Mã Hải và Lương Hồng Anh ở phía sau không nghe rõ, ngay cả Tiếu Tây Phong ở dưới đất cũng không nghe. được.
“Người đó là ai?”.
Lâm Chính nhíu mày, hỏi.
Nhưng Thang Hổ chỉ lắc đầu, không trả lời.
Ánh mắt Lâm Chính sa sầm, đang định lên tiếng thì Thang Hổ nói thẳng: “Tướng Lâm, tôi chỉ có thể nói cho. cậu cái tên đó, nhiều hơn thì tôi không nói thêm được, dù cậu có giết Gia Tuấn và tôi, tôi cũng sẽ không nói”.
Ông ta đã coi thường cái chết.
Lâm Chính suy nghĩ chốc lát, quay lại nói: “Hồng Anh, hãy gọi cảnh sát đến đây đưa hai người này đi”.
“Lâm Chính, anh muốn giao bọn họ cho cảnh sát sao?”.
“Cũng được, thêm một việc chỉ bằng bớt một việc, để cảnh sát xử lý là tốt nhất”.
Lương Hồng Anh gật đầu, lập tức gọi điện thoại.
Chẳng lâu sau, cảnh sát đã tới, hai người bị còng tay chuẩn bị đưa đi.
Thang Hổ nhìn cảnh sát, dường như ý thức được điều gì, đột nhiên quay lại.
“Tướng Lâm, cậu muốn rước họa sát thân sao? Cậu làm như vậy sẽ chết không chỗ chôn thân!”.
Thang Hổ gào lên, nhưng vô ích, chẳng mấy chốc ông ta đã bị cảnh sát đưa đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!