"Phải, còn các anh là ai?".
Lâm Chính bình thản hỏi.
"Xem ra chỉ là hiểu lầm thôi, anh Lâm, nếu biết bọn họ là bạn anh, thì mọi chuyện sao có thể ầm ï đến mức này chứ?”".
Thái tử lấy lại bình tĩnh, cười nói đi tới, chìa tay ra.
Nhưng Lâm Chính vẫn ngồi bất động, mặt lạnh như: : "Anh còn chưa trả lời câu hỏi của tôi".
Thái tử nhíu mày, tỏ vẻ không vui, nhưng không phát tác, mà kiềm chế tức giận nói: "Chúng tôi là người nhà họ Cao ở Yên Kinh".
"Nhà họ Cao?".
Lâm Chính nhìn Mã Hải:
"Ông từng nghe tới chưa?".
"Là nhà họ Cao mà có Cao Thiên Thu kia sao?".
Mã Hải nhìn đối phương.
"Cao Thiên Thu chính là bố tôi”.
Thái tử mỉm cười.
Mã Hải gật đầu, nói với Lâm Chính: "Cao Thiên Thu, người giàu nhất Long Quốc, tài sản cá nhân còn hơn một số quốc gia nhỏ, phú khả địch quốc theo đúng nghĩa đen ở Long Quốc".
"Hóa ra là vậy".
Lâm Chính hiểu ra.
"Anh Lâm, tôi vẫn câu nói đó, lúc trước tôi không biết bọn họ là bạn anh, nếu không sẽ không làm khó bọn họ.
Chỉ là hiểu lầm, chúng ta làm bạn nhé?".
Thái tử cười nói, lại chìa tay ra, nhìn Lâm Chính với vẻ giễu cợt.
Nhưng lúc này, Lâm Chính vẫn không có ý định chìa tay ra.
Nụ cười trên mặt Thái tử dần biến mất.
"Anh có lấy số tiền này nữa không?".
Lâm Chính điềm nhiên hỏi.
"Xem ra anh Lâm không nể mặt tôi lắm".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!