Trong nhất thời xuất hiện biển người. Mặc dù ba người Lâm Chính, Vương Nhất Thánh và Ngu Sơn Thủy rất mạnh, nhưng đối mặt với nhiều kẻ địch như vậy cũng lực bất tòng tâm.
Bọn họ tự bảo vệ mình đã như lấy trứng chọi đá, còn muốn bảo vệ Hoa Vi Vi, gần như khó như lên trời.
“Chuẩn bị dẫn Hoa Vĩ Vi rút lui!”
Ánh mắt Lâm Chính lạnh tanh, thấp giọng nói.
“Cậu Lâm? Cậu không đi sao?”
Vương Nhất Thánh vội hỏi.
“Đã kết mối thù máu với người của Ngũ Phương Băng Nguyên đến nông nỗi này rồi, cho dù tôi có đi, bọn họ cũng chưa hẳn sẽ bỏ qua cho tôi, đã như vậy thì tôi sẽ giết hết!”
Lâm Chính hung hăng nói, bỗng nhiên lật bàn tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một đóa sen trắng tỉnh xảo!
Đây chính là chỗ dựa của Lâm Chính!
Sở dĩ anh không e ngại Ngũ Phương Băng Nguyên, chính là vì có món đại sát khí này.
Cường giả của cả một thế tộc thì đã sao?
Tịnh Thế Bạch Liên trước mặt chẳng qua là bia đỡ đạn mà thôi!
Chỉ cần không ai có thể đánh bại Lâm Chính thì cho dù đối phương có nhiều người, cũng chẳng khác gì một đám mây trôi.
Lâm Chính lập tức thúc dục hoa sen trắng.
Tịnh Thế Bạch Liên được kích hoạt bằng sức mạnh phi thăng, trong khoảnh khắc những cánh hoa sen nở rộ ra ánh sáng chói mắt, năng lượng hủy diệt mạnh mẽ cưồn cuộn lập tức điên cuồng lan ra xung quanh.
Quá đáng sợi
Không ít người ở gần Lâm Chính đã bị khí tức tỏa ra từ Tịnh Thế Bạch Liên dọa sợ đến mức nổi da gà, mọi người đều lạnh run.
Nhưng ngay vào lúc này.
“Dừng tay!”
Một tiếng hét đột nhiên vang lên, sau đó nhiều cường giả lao tới, lập tức đáp xuống trước mặt đám người Lâm Chính, vậy mà lại có thể ngăn cản toàn bộ những người của Ngũ Phương Băng Nguyên đang lao tới.
“Đại Lương Thành?”
Sắc mặt Hoa Thiên Hải đột nhiên thay đổi, tức khắc quay đầu sang, lạnh lùng nhìn: “Lương thành chủ! Đại Lương Thành các người muốn làm gì? Nối giáo cho giặc sao?”
“Không dám! Tôi chỉ muốn hỏi băng chủ một câu! Lời cô Hứa Vĩ Vi nói, phải chăng là thật? Ông thật sự làm ra chuyện cướp người đoạt vợ, cướp người đoạt thành này sao?”
Lương thành chủ lạnh lùng hỏi. “Hỗn láo!”
Đại trưởng lão Thiếu Xuyên giận tím mặt: “Lương Thị Phi! Ông thật to gan! Lại dám chất vấn băng chủ! Ông đang coi thường Ngũ Phương Băng Nguyên sao?”
“Lương Thị Phi tôi! Tân Thị Phi, cũng nói đúng sai, đen trắng đúng sai, ân oán rõ ràng! Lần này đến đây gia nhập liên minh, Đại Lương Thành tôi không phải vì chút lợi ích của Thiên Thần Điện, mà là thay vực Diệt Vong trừ khử tai họa Thiên Thần Điện! Nhưng nếu như minh chủ mà tôi đi theo chính là một thứ khốn nạn hèn hạ, vô liêm sỉ, ác độc thì tôi thà rời đi ngay bây giờ!”
Lương thành chủ hét lên, công minh chính trực.
“Ông nói gì cơ?”
Thiếu Xuyên tức giận đến mức vẹo cả lỗ mũi.
Ánh mắt Hoa Thiên Hải lại càng lạnh lùng, đằng đằng sát khí.
“Lương thành chủ nói rất hay!” Lúc này, lại một tiếng hét lớn khác truyền đến.
Sau đó, lại thấy một nhóm nam nữ mặc áo đạo sĩ đi đến, đứng bên cạnh nhóm người Đại Lương Thành.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!