Nhưng lúc này, Từ Thiên vội vã chạy vào cửa.
“Chủ tịch Lâm, có người tới thăm!”
“Ai?” Lâm Chính hổi.
Từ Thiên trông khá kỳ lạ, chần chừ một lúc mới nói: “Đối phương tự xưng là vợ của cậu, tên là Nam Hạnh Nhi...”
“Hả?”
Lâm Chính nhíu mày, cảm thấy thật sự không ổn.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, còn có một số tiếng kêu thảm thiết.
Lâm Chính đột nhiên cảm thấy không ổn, lập tức chạy ra ngoài.
Không thấy người, chỉ nghe thấy tiếng.
“Chồng ơi! Chồng! Anh ở đâu? Em tới tìm anh đây! Chồng ơi!"
Nam Hạnh Nhỉ cất giọng la lên, cực kỳ vang vọng. Khi Nam Hạnh Nhi nhìn thấy Lâm Chính, nhất thời vui mừng khôn xiết, dang rộng hai cánh tay lao về phía anh.
“Chồng ơi, Hạnh Nhi cuối cùng cũng tìm được anh rồi"
Vương Nhất Thánh và Ngu Sơn Thủy bên cạnh nhìn thấy, hai mắt lập tức sáng lên, đồng thời chắp tay.
“Lâm đại nhân quả thực phong lưu phóng khoáng!”
“Cô gái này thể chất đặc biệt, là một lựa chọn xuất sắc để tu luyện, có thể chỉnh phục được cô gái này, chúng tôi rất ngưỡng mội!”
“Phiền hai người im miệng”.
Lâm Chính cau mày, bình tĩnh đẩy Nam Hạnh Nhi ra.
“Gô Hạnh Nhi, xin chú ý một chút, chúng ta chưa từng kết hôn!”
“Nhưng chồng à, em đã là người của anh rồi, bố cũng đã đồng ý chuyện hôn nhân của chúng ta”.
“Tôi không đồng ý”.
Lâm Chính lắc đầu.
Tuy rằng Nam Hạnh Nhi xinh đẹp, nhưng Lâm Chính không hề có cảm giác với cô ta, hơn nữa, anh cũng đã kết hôn rồi, sao có thể lấy Nam Hạnh Nhi chứ?
Trong mắt Nam Hạnh Nhi lộ ra sự thất vọng, nhưng cũng không nản lòng, hừ nói: “Chồng à, tóm lại là anh chạy không thoát đâu”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!