Nhưng chỉ thấy chú hai Hạ bất chấp tất cả lao vào một người trong số họ.
Người đó biến sắc, không còn cách nào khác đành phải dùng một cánh tay đánh văng chú hai Hạ ra.
“Cút cho tao!”
Người đó ra một đòn chí mạng, đánh thẳng vào trái †im của chú hai Hạ.
Chú hai Hạ vốn dĩ mới lành vết thương cũ, đã bị điên mấy chục năm, sức mạnh căn bản không phát huy được bao nhiêu, không chịu nổi một chiêu này. Trái tim bị vỡ tan tành ngay tại chỗ, thậm chí cả lục phủ ngũ tạng cũng nát vụn, sau khi ngã xuống đất rồi hộc ra ba ngụm máu, bị vẹo cổ, chết tức tưởi.
“Chú hai! Không! Chú hai!”
Đôi mắt Đông Phương đảo chủ đỏ như máu, vừa khóc vừa bò đến bên cạnh thi thể của chú hai Hạ.
Mà chính vì hành động này của chú hai Hạ đã khiến cho tốc độ ngưng tụ của thanh kiếm nhỏ kia chậm lại không ít.
Lâm Chính nắm lấy cơ hội, tiếp cận hai người kia, hung hăng giáng một ngọn dị hỏa vào hai người họ.
“Không ổn!”
“Không đợi nữa, tiến lên!”
Cả hai cắn chặt răng, bất chấp tất cả, lập tức xuất ra thanh trường kiếm màu xanh da trời.
Trong khoảnh khắc đó, một luồng sáng xanh xuyên qua cơ thể Lâm Chính.
Hai người vui mừng.
Nhưng giây tiếp theo, bọn họ cũng bị một dị hỏa nhàn nhạt bao phủ, hai người lập tức bị đốt cháy, ngã xuống kêu thảm thiết lăn lộn trên mặt đất.
Hai tên còn lại cực kỳ hoảng sợ, lập tức xông tới dập lửa.
Nhưng khi bọn họ thúc giục sức mạnh phi thăng muốn hủy diệt dị hỏa trên hai người này, lại chấn động phát hiện dị hỏa này hoàn toàn là do sức mạnh phi thăng ngưng tụ thành.
Hơn nữa sức mạnh phi thăng của dị hỏa này... rõ ràng thuần túy hơn sức mạnh phi thăng của bọn họ.
“Không thể nào!”
Một người trong đó đột nhiên ngẩng đầu, kinh hãi nhìn khuôn mặt trẻ trung của Lâm Chính.
Sức mạnh phi thăng tinh thuần như vậy, đủ để chứng minh tu vi của Lâm Chính cao hơn bọn họ nhiều.
Nhưng người này rõ ràng còn rất trẻ.
Sao bọn họ dám tin?
Không thể tiêu diệt dị hỏa, cả hai kêu lên thảm thiết, sau đó dần dần ngừng giấy giụa, cuối cùng bị dị hỏa cắn nuốt, biến thành hai đống than cháy sém.
“Thiêu tốt lắm! Thiêu tốt lắm!”
Đông Phương đảo chủ bi phẫn kêu lên, chỉ hận không thể tự tay đâm chết kẻ thù.
Lâm Chính băng bó lỗ máu trên bụng, cau mày.
“Tuy kiếm còn chưa thành hình, nhưng đã có năng lực xé nát vạn vật, vậy mà sau khi đánh trúng người này, chỉ để lại một lỗ thủng ở bụng của hản, không hề xé nát cơ thể, rốt cục chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Chẳng lẽ cơ thể của người này, đã mạnh đến mức. ngay cả tiên nhân cũng không sánh được?”
Hai người còn lại đều kinh hãi, da đầu tê dại, đã không còn ý chí chiến đấu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!