Dịch Quế Lâm đi tới, lớn tiếng hét lên.
“Mày là thần y Lâm?”.
Người đàn ông nhìn chằm chằm Dịch Quế Lâm, hỏi.
“Không phải!".
Dịch Quế Lâm quát, nhưng ông ta vừa dứt lời thì rầm một tiếng, bụng ông ta bị khí kình tấn công, quäằn mình lại, không ngừng nôn ra nước, đứng dậy không nổi nữa.
“Không phải thần y Lâm mà ồn ào cái gì, cút đi cho tao!
Hôm nay tao đến đây chỉ vì thần y Lâm!.
Người đó chửi
. “Mày...
Mọi người nổi giận, chuẩn bị ra tay.
“Dừng tay!”.
Lâm Chính quát lên.
“Thần y Lâm!".
“Thần y Lâm đến rồi!".
Ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Lâm Chính.
Lâm Chính bước nhanh tới, châm cứu cho Dịch Quế Lâm, hỏi: “Không sao chứ?”.
“Không... Không sao, cậu Lâm, những người này kiêu căng quái”.
Dịch Quế Lâm ôm bụng quằn quại, nói. Lâm Chính nhìn bụng của Dịch Quế Lâm, biết người kia đã nương tay, không thì đòn này đánh vào tim Dịch Quế Lâm, ông ta đã chết vì nát tim.
Anh nhìn mấy người kia, phát hiện trong đó có một gương mặt quen thuộc.
Không phải ai khác mà chính là Châu Thời Vận!
Trong nháy mắt, Lâm Chính nhận ra thân phận của mấy người này.
“Các người là người của Long Vương Điện?”. Lâm Chính hỏi.
“Thần y Lâm! Không ngờ đến phải không? Chúng ta lại gặp nhau nhanh như vậ
Châu Thời Vận ởi tới, cười lạnh lùng: “Lúc trước ở Tử Vực, mày sỉ nhục Long Vương Điện bọn tao, bây giờ bọn tao đến đây chỉ để đòi một lời giải thích. Thần y Lâm, bây giờ mày quỳ xuống xin lỗi, hay là để người của Long Vương Điện bắt mày quỳ xuống xin lỗi?”.
“Quỳ xuống xin lỗi?”. Lâm Chính nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!