Mấy ngày nay Lâm Chính vốn đang nghiên cứu sách cấm của Thiên Ma Đạo ở trong phòng, nhưng từ khi chuyện anh tiêu diệt Thiên Ma Đạo truyền ra, ngày nào cũng có người đến cảm ơn hoặc thăm hỏi nối nhau không dứt.
Mấy năm qua Thiên Ma Đạo tàn sát thế tộc nhiều vô kể. Bởi vì thế lực của chúng mạnh, người thân của những người bị hại chỉ đành bấm bụng nuốt giận, muốn trả thù cũng không có cách. Bây giờ Lâm Chính tiêu diệt Thiên Ma Đạo, đương nhiên bọn họ rất cảm kích Lâm Chính.
'Từ Thiên đề nghị nhân cơ hội này thu nhận những người tan nhà nát cửa đó vào Dương Hoa, tăng thêm thực lực cho Dương Hoa.
Lâm Chính đồng ý, nhưng yêu cầu người được thu nhận phải đàng hoàng, không được có kẻ phẩm hạnh bất chính trà trộn vào đội ngũ của Dương Hoa.
Trừ bọn họ ra, vẫn còn không ít người quen đến thăm.
Trong đó có người nhà họ Thủy ở Long Xuyên.
'Thủy Thánh Võ đích thân đến cửa, Lâm Chính không thể không tiếp đãi một hồi.
Vì Thủy Thánh Võ đến thăm, nhà họ Diệp mẹ nuôi của Trương Tỉnh Vũ ở Long Xuyên cũng xem như nở mày nở mặt.
Sau khi tiễn bọn họ đi rồi, Lâm Chính xem như có thể yên tâm nghiên cứu sách cấm.
Anh định tìm kiếm phương pháp đột phá lên cảnh giới Lục Địa Thần Tiên trong sách cấm.
Mối đe dọa từ Diệp Viêm càng lúc càng lớn, thời gian không còn nhiều, một khi hắn củng cố được thực lực, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Giang Thành cướp đoạt xương chí tôn!
Lâm Chính thở ra một hơi, vẻ mặt mệt mỏi.
“Lâm đại nhân!”.
Sở Thu đi vào phòng, gọi một tiếng.
“Sở Thu à? Vết thương thế nào rồi?”.
Lâm Chính đứng dậy, lên tiếng hỏi.
“Tôi không sao. Tro cốt của Trương Kỳ đã liệm xong rồi, tôi định không lâu sau sẽ đưa về vực Diệt Vong, đích thân đưa đến Tường Vân Phái”, Sở Thu khàn giọng nói.
Lâm Chính im lặng một lúc lâu, gật đầu: “Tôi đi cùng anh”.
Trương Kỳ vì bảo vệ Giang Thành mà hi sinh, Lâm Chính cảm thấy rất áy náy.
“Lâm đại nhân, anh không cần đi, tình hình Giang Thành vừa mới ổn định, ở đây cần anh, mình tôi đưa đi là được rồi”, Sở Thu cười gượng.
“Không sao, đi một chuyến cũng không mất bao nhiêu thời gian”.
Lâm Chính lắc đầu. “Vậy được... Thấy Lâm Chính kiên trì, Sở Thu chỉ đành đồng ý.
Đúng lúc đó, Từ Thiên đột nhiên vội vã chạy vào. phòng, vội hét lên: “Chủ tịch Lâm! Có chuyện rồi!".
“Chuyện gì?”.
Lâm Chính sửng sốt.
“Bên ngoài có vài người nói muốn tìm anh, tôi nói anh không có thời gian, bọn họ đánh nổ mấy khu nội trú chúng ta vừa mới xây!".
Từ Thiên nói, vẻ hoảng sợ, dường như nghĩ tới cảnh tượng gì đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!