Tử Long Thiên ở phía xa nhìn về đẳng này, cười khẩy một tiếng, vung tay lên, đội quân ma nhân ở phía sau bắt đầu tràn tới.
Chứng kiến cảnh này, sắc mặt Chu Huyền Long trắng bệch.
Ông ta biết mình chắc chắn không giữ được chỗ này nữa.
Nhưng ông ta không thể rút lui. Bởi vì đằng sau là Giang Thành, là vô số người dân.
Nếu ông ta rút lui, thả đám quái vật này vào thành phố, thì chắc chắn sẽ sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông.
Là một quân nhân, dù chết ông ta cũng phải phòng thủ nơi này.
"Các anh em! Có lẽ hôm nay chúng ta phải hi sinh ở đây rồi!".
Chu Huyền Long hít sâu một hơi, ánh mắt vô cùng kiên định, lớn tiếng gầm lên.
"Gó thể chết cùng quân đoàn trưởng là vinh hạnh của chúng tôi!".
"Giết được một người là không lỗ, giết được hai người là có lãi!".
Các chiến sĩ điên cưồng bắn, lớn tiếng gầm thét.
Đôi mắt Chu Huyền Long đỏ ngầu, rút một thanh trường kiếm bên hông ra, giơ lên thật cao: "Vì nhân dân của chúng ta, vì bách tính của chúng ta! Vì người thân bạn bè của chúng ta, vì những người chúng ta yêu thương! Giết! Thề chết phải bảo vệ Giang Thành!".
"Thề chết phải bảo vệ Giang Thành! Giết!".
"Giết!".
Các chiến sĩ hét lên, xông lên chiến đấu cùng Chu Huyền Long.
Lần này, mọi người không còn sợ hãi nữa.
Bọn họ anh dũng ngoan cường, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng!
Dường như cái chết trong mắt bọn họ chỉ nhỏ như: hạt cát!
Dưới sự chiến đấu hung hãn của quân đoàn Long Huyền, thế công của đội quân xác sống chậm lại, còn có dấu hiệu bại trận.
"Gái gì?".
Tử Long Thiên biến sắc.
Đúng lúc này.
Vèo vèo vèo...
Mấy luồng khí nhẫn bất ngờ đánh từ trong thành phố ra, trúng đội quân xác sống, lập tức chém mười mấy xác sống tan xác.
Tử Long Thiên ngừng thở, ngẩng phắt lên nhìn.
Chỉ thấy rất nhiều bóng người lao ra khỏi Giang Thành, gia nhập vào chiến trường.
"Quân đoàn trưởng Chu đừng sợ! Chúng tôi đến đây!".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!