“Hợp tác vói tôi
Lâm Chính nhíu mày, chẳng mấy chốc đã hiểu được ý của Tử Long Thiên, khẽ cười hỏi: “Sao? Thiên Ma Đạo bị Long Quốc đàn áp đã không chịu nổi rồi, định lôi kéo tôi?”.
Lâm Chính biết gần đây Long Quốc luôn đàn áp 'Thiên Ma Đạo, nhưng vì tình hình chiến trường biên giới phía Bắc biến hóa, một phần binh lực của Long Quốc đặt ở chiến trường biên giới phía Bắc, cho nên bọn họ mới có cơ hội nghỉ ngơi.
Đạo chủ là người thông minh, ông ta biết đây là cơ hội duy nhất của mình, nếu không thể khởi dậy vào thời điểm này, điều chờ đợi Thiên Ma Đạo chỉ có kết cục bị tiêu diệt.
Lúc này, Thiên Ma Đạo chắc chắn muốn tranh thủ mọi sức mạnh có lợi cho của mình.
Lâm Chính ở Giang Thành chính là sức mạnh không thể bỏ qua đối với bọn họ.
Nếu có thể lôi kéo Lâm Chính về trận doanh của Thiên Ma Đạo thì sẽ là chuyện cực kỳ tốt đối với bọn họ.
Thiên Ma Đạo có được một trợ lực lớn, bớt đi một mối họa lớn thì cớ gì lại không làm?
“Thần y Lâm! Đừng nói khó nghe như vậy, chẳng phải cậu đến đây là muốn cứu những thuộc hạ của cậu sao? Chỉ cần cậu chịu gia nhập với chúng tôi, tôi bảo đảm không chỉ bọn họ có thể trở về bình an, mà cậu muốn gì Thiên Ma Đạo chúng tôi cũng có thể đáp ứng cho cậu!", Tử Long Thiên cười đáp.
“Ông nghĩ tôi là người dễ thỏa hiệp thế sao?”.
Lâm Chính cười nhạt: “Tôi là người Long Quốc, sao. có thể vì lợi ích nhỏ nhoi mà khuất phục Thiên Ma Đạo các người? Tử Long Thiên, chúng ta cũng không phải ngày đầu quen biết nhau, lâu như vậy mà ông còn không hiểu tính tôi sao?”.
“Ha, thần y Lâm, nói thì dễ, cậu mặc kệ những thuộc hạ của cậu được sao?”, Tử Long Thiên lắc đầu.
“Tôi sẽ cứu bọn họ ra ngoài”.
Lâm Chính thản nhiên nói.
“Được! Cứ coi như cậu có thể cứu được thuộc hạ của cậu! Nhưng điều kiện chúng tôi đặt ra để mời cậu gia nhập không phải chỉ có như vậy”.
Tử Long Thiên nheo mắt lại, trên mặt tràn ngập vẻ sâu xa và bí ẩn.
Lâm Chính nhíu mày: “Còn có chuyện gì nữa?”.