Trong ngôi mộ chính.
Sau khi người đó dùng sức đẩy quan tài ra, tim mọi người đều nhảy lên đến cổ, trợn to mắt nhìn quan tài.
“Nhãn chí tôn! Nhẫn chí tôn! Nhẫn chí tôn!”
Người đó run rẩy nói, lập tức nhìn vào trong quan tài đá.
Nhưng ngay sau đó. Vùt
Một tia huyết quang băn ra từ trong quan tài thủy tỉnh.
“A,
Người đó còn chưa kịp nhìn mọi thứ bên trong quan tài đá thủy tinh thì đã bị huyết quang làm cho chói mù hai mắt, lùi về sau.
“Hả?”
Diệp Viêm cũng nhíu mày nhìn.
Ùng ục ùng ục...
Lúc này tiếng bọt khí kỳ quái vang lên.
Sau đó thấy trong quan tài đã bắn ra rất nhiều máu, lan ra xung quanh.
Dưới đất đều bị máu che phủ.
Mà hai chân người đó cũng dính phải máu tươi, sau đó người đó kêu lên một tiếng, cả người ngã vào trong vũng máu, vẻ mặt cực kỳ đau đớn.
“AI Đau quá! Đau quái”
“Cứu tôi! Diệp Viêm đại nhân! Cứu tôi!”
Người đó thảm thiết gào lên, điên cuồng bò ra ngoài.
Nhưng tốc độ máu lan ra xung quanh không biết nhanh hơn tốc độ hắn bò ra ngoài bao nhiêu, cả người hắn dần chìm trong máu.
'Thoáng chốc một người đang sống sờ sờ bị máu làm cho tan chảy.
“Cái gì”
Những người khác hoảng sợ đến mức tê cả da đầu, vội vàng lùi về sau, nào dám chạm vào máu này nữa.
Diệp Viêm nhìn chằm chằm máu tươi nhưng đang suy nghĩ gì đó.
“Tại sao... các người lại làm phiền tôi?”
Lúc này một giọng nói đầy hoài cổ vang lên từ trong quan tài.
“AI”
“Xác... Xác chết vùng dậy!”
“Viễn cổ chí tôn! Sống lại rồi?”
Mọi người hét lên, ai cũng sợ như nhìn thấy ma. Diệp Viêm mặt mày tím tái, lạnh lùng nhìn sang đó.
Nhưng chỉ thấy một bàn tay đỏ như máu vươn ra từ quan tài.
Mọi người sợ chết khiếp.
Người đã chết cả ngàn năm... còn có thể sống lại?
Xoạcht!
Chỉ thấy bàn tay dính đầy máu đó túm lấy nắp quan tài bên cạnh, sau đó dùng sức chống cả cơ thể từ từ ngồi dậy.
Đó là một người không có da.
Cả người ông ta đầy máu, lộ ra trong không khí là các bộ phận dưới da.
Càng khiến mọi người hoảng sợ hơn là đều có thể nhìn thấy rõ các cơ quan như nội tạng, não của ông ta, cứ thế lộ ra trong không khí.
Đồng thời những cơ quan này đều bị châm bạc đâm vào, trong đó còn có vài sợi chỉ nối với cơ quan.
Khi người như quái vật này động đậy, châm bạc và sợi chỉ đều chuyển động theo.
“Đây là... tử tế sao?” Diệp Viêm trợn to mắt, cực kỳ ngạc nhiên.
“Tử Tế? Diệp Viêm đại nhân, sao có thể chứ? Đây không phải là phương pháp trong truyền thuyết sao?”
Thiên Xu hoảng sợ, run giọng nói.
“Phương pháp trong truyền thuyết? Chủ nhân của mộ thần chí tôn chính là truyền thuyết”.
Diệp Viêm bình tĩnh lại, lạnh nhạt nói.
Thiên Xu không dám tin.
Tử tế?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!