Vừa dứt lời, cái chân đạp lên đầu hắn lập tức nhấc lên.
Thần Cung Thương ngẩng đầu.
Nhưng chỉ thấy Đãng Thiên Nhai xoay người, nhảy lên ngựa.
“Khích tướng hay đấy! Thần Cung Thương, tôi cứ tưởng anh không có đầu óc, hôm nay xem ra là tôi lầm rồi”, Đãng Thiên Nhai từ trên cao nhìn xuống.
Thần Cung Thương ngồi dậy, trợn mắt nhìn hắn.
“Nhưng tôi vẫn trúng kế của anh, dù sao nếu không thể khiến anh tâm phục khẩu phục mà chết, tôi sẽ cảm thấy tiếc nuối. Vậy thì chính tay tôi sẽ giết người ngoại vực đó để rửa sạch nỗi nhục nhã mà anh khiến người vực Diệt Vong phải chịu, sau đó để anh chết mà không thấy tiếc”, Đãng Thiên Nhai nói.
“Vậy thì tôi không còn gì để nói”, Thần Cung Thương nói.
“Người ngoại vực đó ở đâu?”, Đãng Thiên Nhai không cảm xúc nói.
“Ở trong đó, người ngoại vực giành được vị trí thứ nhất trong cuộc thi, tay cầm Thiên Sinh Đao, bây giờ đã bị người vực Diệt Vong bao vây, có mọc cánh cũng khó thoát. Nhưng bọn tôi không biết người đó sống hay chết, nếu thiên tài Đãng muốn tiêu diệt người ngoại vực kia, chỉ cần đánh vào trong rồi thăm dò là được”.
Lập tức có người thế gia Thần Cung nói.
“Câm miệng!”
'Thần Cung Thương biến sắc lập tức quát.
“Cậu chủ, tôi chỉ vì muốn cứu anh”.
Người đó bất lực nói.
Thần Cung Thương nghẹn họng.
“Sao nào? Anh đau lòng cho người ngoại vực đó à? Hừ, không ngờ người ngoại vực đó lại đánh gục được anh, thú vị đấy".
Đấng Thiên Nhai tỏ vẻ thờ ơ, sau đó quất ngựa chạy đến con đường mòn.
Thần Cung Thương mặt mày tỏ vẻ lo lắng, thầm nghiến răng.
Ái Nhiễm cách đó không xa thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ lo lăng.
“Lần này cậu Lâm lành ít dữ nhiều rồi”, tông chủ Thanh Huyền Tông cười khổ nói.
“Có thiền tài hạng bốn ra tay, anh Lâm chắc chắn không còn đường sống”.
“Cô Ái Nhiễm, chúng ta đi thôi”. “Muốn đi thì mọi người đi là được, cứ mặc tôi”.
Ái Nhiễm lạnh lùng nói, sau đó đột nhiên cất bước cũng chạy vào con đường mòn.
“Ái Nhiễm! Ái Nhiễm!”
Tông chủ Thanh Huyền Tông vội vàng gọi. Thế nhưng Ái Nhiễm không quan tâm. “Điên rồi! Nó điên rồi”.
“Cô ấy sẽ không nghĩ mình có thể cứu được anh Lâm đấy chứ?”
“Chỉ dựa vào mấy người chúng ta, đến đó chỉ đâm đầu vào chỗ chết, lẽ nào cô ta không biết sao?”
“Sư phụ, nên làm gì đây?” Nam Phong lo lắng hỏi.
Mọi người đều quay sang nhìn tông chủ Thanh Huyền Tông.
Tông chủ Thanh Huyền Tông nghiến răng, do dự một
lúc bỗng sầm mặt nói: “Đi, vào trong xem thử, nếu tìm được cậu Lâm, nhanh chóng dẫn cậu ấy đi, bất chấp tất ca.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!