“Vẫn chưa phân được thắng bại, dù là thua, tôi cũng sẽ không để anh xem thường Vân Tiếu sơn trang”.
Sở Thu nghiến răng nghiến lợi, sau đó lấy châm bạc: ra rồi đâm vài cây vào nơi cổ.
'Thoáng chốc trạng thái của gã đã hồi phục lại, sắc mặt trắng bệch cũng đã hồng hào hơn.
Duy Ngã Mệnh lắc đầu: “Trong mắt tôi, Vân Tiếu sơn trang chẳng là cái gì cả, còn anh có khác nào một con chó chết, con lợn chết không? Tôi muốn giết anh, thậm chí cũng không cần đến một phần công lực, loại người như anh đáng để tôi xem trọng sao?”
“Đừng ngông nghênh thế nữa”.
Sở Thu tức giận gào lên, sau đó lao đến, hai tay tung ra rất nhiều châm khí vung mạnh về phía Duy Ngã Mệnh.
“Tôi thật chẳng biết nói gì, anh yếu cũng chẳng sao, quan trọng là anh còn ngu xuẩn như vậy, loại người như: anh không đáng sống, nếu không sẽ chỉ kéo hết thực lực. của người vực Diệt Vong xuống thôi, đã vậy thì tôi phải loại trừ đồ vô dụng như anh thôi”.
Duy Ngã Mệnh lắc đầu, sau đó búng ngón tay một cái.
VùiI
Một cây châm khí bay ra với tốc độ siêu âm đâm trúng vào trong châm khí độc của Sở Thu.
Thoáng chốc. Bụp bụp bụp!
Tất cả châm khí độc của Sở Thu đều bị nổ tung, bản thân gã cũng bị khí độc làm cho văng ra xa.
Duy Ngã Mệnh lại vung tay lên, khí kình biến thành lực lưỡi đao chém về phía Sở Thu.
Sở Thu run rẩy, vội vàng né đòn.
Nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.
Phụt!
Một cánh tay của Sở Thu bị chém trúng.
Gã nhẫn nhịn cơn đau dữ dội lăn lộn vài vòng mà vội vàng bò dậy.
Soạt soạt soạt!
Lại thêm vài cây châm khí bay đến, gần như chỉ trong tích tắc đâm vào người gã, khiến cả người gã văng ra xa.
Vèo.
Lưng Sở Thu đập mạnh vào trên bức thành ở mép võ đài khiến bức thành chấn động rung lên liên tục như sóng triều, cuối cùng...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!