Anh thấy thiên kiêu hạng nhất trên giường khó khăn mở mắt ra và lại phát ra một giọng nói yếu ớt.
"Thánh Quân hãy nói cho tôi biết, chẳng lẽ tất thảy mọi thứ trên đời này thật sự chỉ tồn tại trong ý thức của con người sao?”
"Cậu tin là có thì sẽ có, còn nếu không tin thì đó chỉ là hư vô. Long Thiên Tử, cậu đã làm đủ tốt rồi, cũng đến lúc cậu trở nên càng hoàn mỹ hơn rồi...
Cậu không thể thay đổi hay trở thành chủ nhân của thế giới này, Vậy thì, chỉ có chấp nhận đi vào luân hồi mới có thể có một lần tái sinh mới”.
"Tư tưởng của cậu, tôi sẽ ghi chép lại, lịch sử sẽ có người ghi nhớ. Đừng sợ, hoa tươi và lửa đỏ sẽ vĩnh viễn đi cùng cậu..."
Diệp Viêm một tay đặt ở trên ngực thiên kiêu hạng nhất, một tay ôm bụng mình, hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói.
Giờ khắc này, Lâm Chính có thể thấy rõ ràng mặt Thánh Quân Diệp Viêm.
Đó là một khuôn mặt rất nữ tính và tái nhợt, trong con ngươi có một loại ánh sáng khác lạ, ngũ quan thanh tú, nhưng lại toát ra khí chất khó tả.
Độc ác?
Không, đó là một khí chất pha trộn giữa sự ôn nhu và xấu xa.
Chính xác thì hắn ta muốn làm gì với thiên kiêu hạng. nhất?
Lâm Chính hiện giờ có thể kết luận, đây tuyệt đối không phải đang cứu thiên kiêu hạng nhất!
Bởi vì thiên kiêu hạng nhất lúc này đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để điều trị.
Mạng của hắn ta giờ đã không thể cứu được nữa! Cái chết chỉ cách hắn nửa bước chân! Lúc này, Diệp Viêm chậm rãi giơ tay lên, hờ hững
nhìn thiên kiêu hạng nhất, nhẹ giọng thì thào nói: "Vậy Long Thiên Tử, chúng ta hãy nói lời từ biệt cuối cùng".
"Ừm". Thiên kiêu hạng nhất không tức giận mà chỉ nhắm mắt lại, khàn khàn giọng nói: "Tạm biệt, bằng hữu, hi vọng kiếp sau chúng ta có thể gặp lại".
"Tôi cũng mong vậy, nếu tôi thật sự có thể trường sinh, tôi sẽ tìm được kiếp luân hồi của cậu giữa ngàn vạn người!" Diệp Viêm nhẹ giọng nói.
"Trước khi đi, tôi muốn hỏi cậu một việc cuối cùng".
"Tôi sẽ báo thù cho cậu, những kẻ nợ cậu, bọn chúng đều sẽ đi xuống theo cậu!"
"Vậy... tôi yên tâm rồi".
Thiên kiêu hạng nhất khàn giọng nói, một nụ cười nhạt hiện trên khuôn mặt hắn ta.
Lâm Chính ở bên ngoài hoàn toàn bị cuộc nói chuyện của hai kẻ kia làm cho kinh ngạc.
Nó có nghĩa là gì?
Diệp Viêm... hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?
Lúc này, Diệp Viêm đưa tay trái từ trong lòng mình ra, tay phải cũng dần duỗi ra, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt thiên kiêu hạng nhất.
"Tạm biệt...."
Diệp Viêm giọng khàn khàn nói, sau đó đột nhiên cầm lấy một con dao sắc bén bên cạnh, chém phanh lồng ngực của thiên kiêu hạng nhất, sau đó nhanh như chớp đưa tay móc vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!