Sự phấn khích và niềm vui trên khuôn mặt của mọi người đột nhiên biến mất không còn dấu vết!
"Làm sao có thể?" Đôi mắt của Chung Chấn mở to. Thiên kiêu hạng nhất hơi nghiêng đầu.
Chung Chấn chuẩn bị rút lui ngay lập tức.nhưng thiên kiêu hạng nhất đã giơ tay quét sang ngang.
BịchI Chung Chấn dường như bị thứ gì đó hút chặt, cơ thể ông ấy tiến về phía trước một cách vô thức và cổ bị bóp. chặt trong lòng bàn tay của thiên kiêu hạng nhất.
"Dừng lại! !"
Vạn Kình Tùng khó khăn đứng lên, muốn giải cứu Chung Chấn.
Nhưng lúc này, ông ấy ngay cả đứng lên cũng khó khăn vô cùng.
"Tướng Vạn....tôi.....đi trước đây..." Chung Chấn hét lên một cách khó khăn.
Rắc!
Cổ ông ấy bị bẻ gãy, chân tay thống xuống và chết ngay tại chỗ.
Đôi mắt của Vạn Kình Tùng đầy máu và nước mắt, ông ấy nghiến răng và cơn giận bốc lên ngùn ngụt.
Tuy nhiên, khi đối mặt với một sự tồn tại tối cao như: thiên kiêu hạng nhất, bất kỳ sự oán giận nào của ông ấy cũng đều vô ích.
Thiên kiêu hạng nhất ném Chung Chấn xuống đất và thờ ơ nhìn Vạn Kình Tùng.
Những người lính xung quanh tiếp tục tấn công, nhưng họ đương nhiên không thể làm thiên kiêu hạng nhất bị thương.
Hắn ta khinh thường tất cả những người có mặt ở đây.
Hắn ta là vị thần ở đây.
"Hận sao? Oán sao? Đây là những gì ông tự chuốc lấy". "Tôi đã cảnh cáo ông, nhưng ông không dừng lại”.
"Tất cả những người chết ở đây thực sự đã bị ông hại chết”.
"Vạn Kình Tùng, ông chỉ vì lòng trung nghĩa và sự liều lĩnh của mình mà tạo ra kết quả như vậy, muốn trách thì cũng nên tự trách chính mình", thiên kiêu hạng nhất hờ hững nói.
"Tao sẽ đi xuống xin lỗi các anh em của tao, nhưng †ao phải nói cho mày biết, Long Quốc sẽ không đầu hàng mày. Long Quốc có hàng ngàn người như tao, cho. dù lực lượng của chúng mày mạnh đến đâu, họ cũng sẽ không khuất phục mày!"
"Bọn họ không cúi đầu, tôi giết, kẻ không phục tôi, tôi giết hết. Sau khi tôi có sức mạnh tuyệt ông cho rằng trên đời này còn có chuyện gì không như ý muốn của tôi được hay sao?"
"Được rồi, ngoan ngoãn lên đường đi".
Thiên kiêu hạng nhất thờ ơ nói, sau đó giơ chân định giãm lên người Vạn Kình Tùng.
Cú đạp này đủ mạnh để chia ngọn núi này thành hai nửa.
Nhưng vào thời điểm quan trọng này. "Chủ thượng!"
Người phụ nữ mặc áo đỏ ở phía sau đột nhiên kêu lên gấp gáp.
"Ừm?"
Thiên kiêu hạng nhất cau mày, quay đầu lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?"
Hắn ta thấy người phụ nữ áo đỏ đờ đẫn nhìn về phía Võ trường.
Thiên kiêu hạng nhất cảm thấy có gì đó không ổn nên cũng nhìn về phía võ trường.
Chỉ với một cái liếc mắt, hắn ta hoàn toàn sững người.
Một đám mây khổng lồ hình đôi cánh xuất hiện bên trên võ trường.
Đám mây này kết nối với phía bên trong của võ trường, cảnh tượng trước mắt cực kỳ kỳ lạ.
Đồng thời, rất nhiều ánh sáng rực rỡ không ngừng toả ra từ bên trong võ trường.
'Tia sáng này mạnh hơn tia sáng do thiên kiêu hạng nhất phát ra trước đó.
"Đây là?" vẻ mặt thiên kiêu hạng nhất thay đổi ngay lập tức, như thể hắn ta nhận ra điều gì đó.
"Chủ thượng, chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?" Người phụ nữ mặc đồ đỏ lo lắng hỏi.
Tuy nhiên, thiên kiêu hạng nhất không trả lời mà quay đầu lao về phía võ trường.
Bùm!
Ngay khi hắn ta chuẩn bị lao vào võ trường, một kết giới tỏa ra ánh sáng thần bí đã chặn hắn lại.
'Toàn bộ kết giới ánh sáng bao quanh võ trường như thể ngăn cách bên trong và bên ngoài.
"Chủ thượng! Đây là....cái gì?"
Người phụ nữ áo đỏ kinh ngạc nhìn luồng sáng trước mặt, tim đập loạn xạ.
"Ai đó đã lẻn vào võ trường và đang phi thăng với sự trợ giúp của linh khí bên trong!"
"Thiên kiêu hạng nhất gầm lên. "Cái gì?" Người phụ nữ mặc đồ đỏ bị sốc.