Sự dũng cảm của Trương Quân và những người khác đã chặn tất cả những con quái vật Thánh Sơn ở lại đây, khiến chúng không thể tiến lên nửa bước.
Những người chạy trốn lúc này cũng đều dừng lại.
Họ quay lại nhìn Trương Quân và những chiến sĩ Long Tổ khác, tất cả đều im lặng.
Từng chiếc xe tăng chạy tới phía trước, xếp thành một hàng nhằm biến thành bức tường ngăn chặn những con quái vật, nhưng kết quả là những chiếc xe tăng hạng nặng này đều bị phá hủy.
Trương Quân và những người khác ôm chặt lấy những con quái vật Thánh Sơn không chịu buông tay.
Những con quái vật vùng vây điên cuồng và bẻ gãy cánh tay của những người lính, những người lính cắn chúng bằng miệng, không cho phép chúng thoát bằng mọi giá.
Và cái giá phải trả cho những hành động liều lĩnh đó cũng rất đau đớn.
Gần như không một chiến sĩ nào còn lành lặn và vô số người chết.
Máu vương trên khắp mặt đất. Nhưng, họ không hề sợ hãi.
Sự đau đớn này không là gì cả!
Niềm tin trong tim cho họ sức mạnh hoàn thành sứ mệnh này.
Cho nên dù máu có chảy cũng chẳng sao.
Người của thế tộc Bách Gia ngây người nhìn chằm chäm, tâm trạng của mọi người trở nên vô cùng phức Tạp.
“Tại sao họ lại làm như vậy?” Có người run rẩy hỏi.
"Bọn họ đang bảo vệ cho chúng ta rút lui!", người bên cạnh nói
"Bảo vệ chúng ta rút lui? Việc này... nhất thiết phải làm vậy sao?" người nọ lặng người h:
"Anh có căn cước công dân của Long Quốc không?" "Có..."
"Vậy thì, anh là công dân của Long Quốc. Vì chúng ta là công dân của Long Quốc, cho nên họ sẽ bảo vệ chúng ta. Nghe vậy, ánh mắt mọi người có chút thay đổi.
Họ cảm thấy rằng vào lúc này, họ không còn sợ hãi như trước nữa.
Bởi vì họ biết rằng trước mặt họ, có ai đó đang bảo vệ họ bằng máu của chính mình.
"Người nhà họ Viên đâu?”
Lúc này, một người đàn ông trung niên với bộ râu dài đột nhiên nhón chân lên và gọi.
"Có chúng tôi!"
Tất cả người nhà họ Viên đứng vây xung quanh, nhìn người đàn ông bằng ánh mắt rực lửa.
"Nhà họ Viên chúng ta mấy đời luyện võ, mục đích để tăng cường sức khoẻ, bảo vệ tổ quốc! Hôm nay sao có thể rụt cổ làm con rùa hèn nhát chứ? Mọi người có nguyện ý cùng tôi lao lên đánh quái vật, bảo vệ các chiến sĩ cùng rời khỏi đây không?", người đàn ông lớn tiếng hô hào, vẻ mặt vô cùng quyết tâm.
"Sẵn sàng!!"
Người nhà họ Viên đồng thanh hô lên, tất cả đều hừng hực khí thế và vô cùng quyết tâm.
"Đi thôi"
Người đàn ông trung niên gầm lên một tiếng, nhảy khỏi tảng đá và chạy về phía trước.
"Giết!" Mọi người cùng nhau lao lên.
Thấy vậy, những người khác nhìn nhau với vẻ mặt phức tạp.
Nhưng ngay sau đó, có một giọng nói khác. "Người nhà họ Chu đâu?” "Có chúng tôi!"
"Đem người già yếu, phụ nữ và trẻ em xuống núi, ngay lập tức! Những người còn lại đi theo tôi!"
"Vâng!" "Giết!"
Cùng với tiếng hô vang trời, một nhóm người khác lao tới.
Những người còn đang do dự ban nãy lập tức nghiến răng nghiến lợi rống to: ệ, chúng ta không muốn làm kẻ hèn!! Chúng ta sẽ dốc toàn lực!"
"Anh trai tôi chết trong tay đám súc sinh Thánh Sơn, thù còn chưa báo, tôi sao có thể cam tâm rời đi như vậy? Đi giết bọn chúng!"
"Lên! Sợ cái gì chứ? Cùng lắm thì chết!"
"Muốn làm kẻ hèn nhát cả đời hay muốn làm anh hùng, dù chỉ trong vài giây?"
"Trả thù cho những người thân và bạn bè đã chết của chúng ta!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!