Thánh Sơn đại chiến đã tiến vào giai đoạn quyết liệt.
Mặc dù người phụ nữ mặc áo đỏ ra lệnh kiên trì mười phút nữa, nhưng mười phút này đối với người của Thánh Sơn mà nói lại dài như một năm.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ người của các thế tộc. lại xuất hiện ở đây, gia nhập chiến trường.
Nhưng không quan trọng.
“Chỉ cần kiên trì thêm mười phút nữa thì mọi chuyện sẽ kết thúc”.
Người phụ nữ áo đỏ nhìn chiến trường bằng ánh mắt hung ác, đăm chiêu suy nghĩ.
Trên đỉnh núi cách đó rất xa, vài bóng người đang thản nhiên nhìn về phía này.
“Thánh Sơn không ngăn chặn được nữa rồi, cứ thế này thì không ngoài nửa ngày Thánh Sơn sẽ bị tấn công! Thiên kiêu hạng nhất muốn mọc cánh phi thăng chắc chắn cũng sẽ không đủ thời gian. Xem ra quyết định được ăn cả ngã về không mà hẳn đưa ra vẫn chưa thỏa đáng”, một cô gái tóc ngắn cười nhẹ, nói với người đàn ông tóc dài mặc giáp màu vàng đứng cạnh.
“Thánh Sơn không dễ gì công phá như vậy, thủ đoạn của Thánh Sơn mạnh hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Bọn họ chưa bị đồn đến đường cùng, một khi bọn họ bị dồn vào đường cũng, tất cả những người ở đó đều phải chết", người đàn ông bình tĩnh nói.
“Thánh Sơn còn có thủ đoạn gì được nữa? Bọn họ đã không còn kế sách nào khác, đã đến đường cùng. Lúc này bản thân bọn họ còn khó giữ được, sao có thể đồn người khác vào chỗ chết?”, cô gái tóc ngắn lắc đầu, khẽ cười nói.
Hiển nhiên, nhìn thế cục ở trước mắt, cô ta không tin lời của người đàn ông đó.
Lúc này, một người ở đẳng sau nói vài câu với cô gái.
Cô gái nghiêm nghị, nụ cười trên mặt trở nên nồng đậm.
“Xem ra hôm nay Thánh Sơn khó mà thoát khỏi kiếp nạn, thiên kiêu hạng nhất định sẵn sẽ phải chôn thân ở đây", cô gái cười nói.
“Sao lại nói vậy?”.
Người đàn ông ngẩng đầu lên, thản nhiên hỏi.
“Vừa nhận được tin, Lục Dã và quân Nam Cảnh đang tiến về phía này. Nếu có thêm hai binh đoàn như vậy gia nhập, Thánh Sơn chẳng khác nào trứng rời khỏi tổ, còn không tan xương nát thịt?”, cô gái nheo mắt nói.
“Thế à?”.
Người đàn ông lại nheo mắt lặng lẽ nhìn về phía bên kia, mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ.
“Chúng ta có ra tay không? Nếu bây giờ ra tay cướp khí vận của thiên kiêu hạng nhất, lợi ích của Thánh Sơn cũng có thể ôm hết vào tay! Thời gian không đợi người mà!”, cô gái mỉm cười nói.
Người ở đằng sau nghe vậy, ai cũng rục rịch.
Nhưng người đàn ông kia lại liên tục lắc đầu.
“Không được!”.
“Cái gì?”.
Cô gái tóc ngắn ngạc nhiên: “Vì sao?”.
“Đi sẽ chỉ hi sinh vô ích”.
“Nhưng...”.
Cô gái còn định khuyên nhủ, nhưng người đàn ông không quan tâm đến cô ta nữa, tiếp tục nhìn phía xa.
Nhìn thấy vậy, cô ta biết bây giờ mình nói gì cũng vô dụng.
Người đàn ông đã quyết định, không thể thay đổi được.
“Xem ra chỉ có thể trơ mắt nhìn”, cô gái thở dài, nói với vẻ vô cùng tiếc nuối.
“Đợi đi, đến lúc đó cô sẽ thấy may mắn vì mình không can thiệp”, người đàn ông nói.
Cô gái liếc nhìn người đàn ông một cách sâu xa, †rong mắt vẫn tràn đầy vẻ khó tin.
“Tôi sẽ chờ”. Cô ta lắc đầu, không lên tiếng nữa.
Ẩm!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!