Thiên lôi tạo thành kiếm, chân anh ta đạp mây. Đây khác gì hình dáng của một vị thần tiên.
Phàm là người thường thì không thể hiểu được.
Tân Chiến, Chấn Chung cũng bàng hoàng. Vạn Kình Tùng cũng đanh mắt. Ông ta siết chặt nắm đấm, khí thế hừng hực.
“Sấm sét tới”, lúc này Lâm Chính lên tiếng. Vô số tia sét giáng xuống thiên kiêu.
“Lôi lực cũng là thứ mà tôi tu luyện được. Anh cho rằng tôi không hiểu về thiên lôi sao? Định dựa vào thiên lôi giết tôi à?”
Thiên kiêu hạng nhất cười lạnh lùng sau đó vung thanh thần kiếm trong tay.
Keng...Vô số tia sét mà Lâm Chính tấn công bị hóa giải.
“Thôi xem của tôi đi, Vạn Lôi Thiên Lao. Lạc!”, thiên
kiêu hạng nhất nâng lôi kiếm chỉ về phía Lâm Chính.
Bùm! Bùm...Hàng nghìn tia sét từ trên trời lại đánh xuống học viện.
Các chiến sĩ tái mặt, vội vàng lùi lại. Lâm Chính bị nhấn chìm bên trong. Mặt đất nổ tung.
Người dân Giang Thành vội ngước nhìn rồi lấy điện thoại ra chụp. Tất cả đều bị thu hút bởi hiện tượng kỳ lạ của tự nhiên. Thế nhưng những tia sét đó vẫn không giết chết được Lâm Chính.
Hai cánh tay Lâm Chính đỏ như máu. Anh vung tay thật mạnh. Một tia sét phóng ra chém về phía thiên kiêu. Bầu không khí như bị xé rách.
Thế nhưng thiên kiêu đã chuyển lôi thành thần kiếm, †ạo ra một dòng sức mạnh và chặn đứng đòn tấn công kia. Thế nhưng đòn tấn công của Lâm Chính vẫn chưa chấm dứt. Anh tiếp tục lao lên như không có ý định từ bỏ.
“Tôi đã nói rồi, sấm sét của anh không có tác dụng gì với tôi đau. Hà tất phải lãng phí thời gian như thế?”, thiên kiêu lắc đầu. Đôi mắt ánh lên vẻ khinh thường. Anh †a tấn công tiếp.
Đúng lúc này...Vụt. Một lưồng lửa màu trắng đột nhiên lan ra...
“Hả?”, thiên kiêu tái mặt lập tức lùi lại. Tia sét bắt lửa tạo thành khói xanh, ngọn lửa bùng lớn phóng thẳng tới chỗ đối phương.
Thiên kiêu hạng nhất lập tức siết thanh thần kiếm †rong tay, phóng ra hàng nghìn tia sét và nuốt lấy ngọn
lửa kia. Lửa trắng cháy rực cả đất trời.
“Dị hỏa sao?”, thiên kiêu hạng nhất nhìn tàn lửa rơi dưới đất mà thấy kinh ngạc.
“Thiên kiêu, anh cũng chỉ vậy mà thôi”, Lâm Chính thu chiêu về, lạnh lùng nhìn đối phương.
“Chỉ vậy mà thôi?”, thiên kiêu nhếch miệng cười sau lớp mặt nạ sứt mẻ, sau đó anh ta bật cười ha ha.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!