Sau khi những chiến binh được trang bị đầy đủ và đáng sợ này tới Thánh Sơn, toàn bộ khung cảnh hỗn loạn ngay lập tức lắng xuống.
Những người chạy trốn từ mọi phía lần lượt tiếp những người lính, run rẩy hét lớn.
"Các vị, xin hãy giúp chúng tôi!"
"Những kẻ ở Thánh Sơn rất tàn bạo và vô nhân đạo, xin hãy cứu chúng tôi!"
Mọi người giống như chết đuối vớ được phao.
Nhưng ngay khi họ đến gần, những binh lính kia đã chĩa súng vào họ.
"Cấm nhúc nhích, tất cả đứng tại chỗ, dừng mọi động tác, giơ hai tay lên, ai dám manh động sẽ bị bắn chết!"
Một người đàn ông ăn mặc như phó tướng chỉ huy bước tới và quát lớn.
Mọi người run lẩy bẩy, vội vàng giơ tay làm theo.
Thấy vậy, những kẻ từ Thánh Sơn lập tức chuẩn bị rút lui vào núi.
"Ai cho các người rời đi?"
Phó tướng quát lên ngay lập tức.
"Các vị có chuyện gì sao?", Thanh Nha sắc mặt khó coi, trầm giọng hỏi.
"Những người này là các người sát hại phải không?", phó tướng chỉ vào những thi thể rải khắp sườn đồi, lạnh lùng hỏi.
"Những người này có ý định xâm phạm Thánh Sơn và chiếm đất của chúng tôi, chúng tôi chỉ đang tự vệ!",Thanh Nha đáp.
Không ngờ, lời này vừa dứt, binh lính xung quanh lập tức chạy tới, bao vây đám người Thánh Sơn.
Người Thánh Sơn đều bị sốc, lập tức giơ kiếm lên chuẩn bị tư thế tấn công.
"Tất cả bỏ kiếm xuống!", mặt Thanh Nha biến sắc, lập tức nhỏ giọng xuống.
Đám người kia sững lại, nhưng rồi cũng bất lực buông kiếm xuống.
"Tại sao lại hạ kiếm xuống? Tại sao chúng ta phải sợ chúng?", có người bất mãn, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Anh thì biết gì? Câm miệng!", Thanh Nha gắn giọng quát.
Những người này không biết sự lợi hại của đội quân này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!