“BốI”. Tân Linh đau đớn hét lên, gần như suy sụp.
Cô ta bỗng quay đầu lại, nhìn chăm chăm Tàn Ma, hai mắt như sắp chảy cả máu ra.
“Tôi liều mạng với ông!”.
Nói xong, cô ta bất chấp tất cả xông lên.
Nhưng Tần Linh đâu phải là đối thủ của Tàn Ma. Cô ta còn chưa kịp đến gần, Tàn Ma đã vung tay.
Am!
Một luồng sức mạnh dồi dào từ trên trời giáng xuống, đánh mạnh lên người Tần Linh.
Ẩm!
Tân Linh cong gập người, suýt chút nữa quỳ xuống đất.
Cô ta giấy giụa muốn đứng dậy, nhưng luồng sức mạnh dày nặng trên người giống như hàng vạn ngọn núi lớn, dù cô ta có dùng sức thế nào cũng không thể đứng dậy.
“AI.
Tân Linh gào lên, sử dụng tất cả sức mạnh nhưng vẫn không thể đứng dậy.
Nhất thời cảm giác tuyệt vọng, phẫn nộ, đau khổ, không cam tâm tất cả dâng lên trong lòng.
Cô ta rất căm hận.
Căm hận vì sao mình lại yếu ớt như vậy!
Vụt.
Tàn Ma đi tới, đứng trước mặt cô ta.
“Tôi dù có làm ma cũng không tha cho ông!”.
'Tần Linh gào lên, dùng khí kình cả người bao phủ †oàn thân, định kết liễu cuộc đời mình.
Nhưng Tàn Ma đã nhìn thấu suy nghĩ của cô ta từ
Tàn Ma giơ tay lên, khẽ búng ngón tay.
VùiI
Một chùm khí bay ra từ ngón tay của ông ta, đâm xuyên lưng của Tân Linh một cách chuẩn xác, cắt đứt một đoạn khí mạch của cô ta.
“A
Tân Linh đau đớn, toàn thân co quắp.
Khí mạch bị đứt một đoạn, tất cả khí kình đã tích lũy đều tan rã, thủ đoạn tự sát cũng bị chặn đứng.
“Muốn tự sát ở trước mặt tôi à? Đừng có mơ”. 'Tàn Ma ngồi xổm xuống, bình thản nói.
Tân Linh đau khổ vô cùng, trong lồng ngực lửa giận bùng cháy.
Cô ta còn muốn chửi mắng, nhưng Tàn Ma đột nhiên đưa tay bóp cổ cô ta.
“Ư...
Tần Linh giấy giụa trong đau đớn, nhưng không làm gì được.
Sức mạnh của Tàn Ma quá lớn, dù cô ta có dùng sức thế nào cũng không thể thoát khỏi sự ràng buộc của Tàn Ma.
'Tàn Ma chậm rãi nhấc cô ta lên bằng một tay, con mắt đỏ máu từ từ di chuyển trên người Tần Linh.
“Đúng là một tác phẩm nghệ thuật tỉnh xảo, tôi rất nóng lòng muốn chế tạo cô thành một con rối trang trí cho phòng ngủ của tôi!".