Người này lại có khả năng nuốt hỏa diễm sao? Thật quá khủng khiếp.
Nếu vậy thì chẳng phải là đối phương có thể nuốt được cả lửa của Tịnh Thế Bạch Liên?
Nghĩ tới đây, Lâm Chính đột nhiên hiểu ra tại sao Tử Long Thiên lại không hề sợ hãi, thậm chí còn khinh thường anh. Bởi vì trong mắt ông ta, hỏa diễm là thứ vô dụng nhất.
Ngược lại, Lâm Chính thúc giục Tịnh Thế Bạch Liên khiến đối phương tưởng rằng anh có địch ý với mình khiến đối phương tức giận và quay qua giết anh. Tới nước này rồi thì Tử Long Thiên có thể trở thành ngư ông đắc lợi rồi.
Lâm Chính chỉ nheo mắt, cất Tịnh Thế Bạch Liên. Anh lùi qua một bên, lắng lặng quan sát hai người chiến đấu. Tử Long Thiên thấy vậy bèn chau mày sau đó hừ giọng.
Lúc này...Bùm!
Âm thanh nặng nề vang lên. Tử Long Thiên bật lùi lại, đập vào đám ma nhân đẳng sau mới dừng lại.
Ông ta ho khù khụ, mặt tái nhớt, cơ thể run rẩy, mất một lúc lâu mới đứng vững. Người đàn ông không hề tấn công dồn dập mà chỉ đứng đó lẳng lặng nhìn Tử Long Thiên.
“Mỗi người có ba cơ hội khiêu chiến. Cậu đã sử dụng hai rồi, lần thứ ba nếu còn không rời đi thì tôi sẽ giết chết cậu đấy. Người trẻ, hoặc là rời khỏi đây, hoặc là chết, cậu tự lựa chọn đi”, ông cụ nói.
Không khí im lặng bao trùm khắp không gian. Tử Long Thiên không hề lên tiếng, chỉ ngồi xuống điều chỉnh lại khí tức. Thần y Lâm thấy vậy bèn bước lên.
“Tiền bối là?”
“Tôi là người canh mộ cho Đại Chấn Thiên Ma. Các người muốn lấy thi thể của ông ấy thì phải đánh bại tôi. Mỗi người có ba cơ hội, sau hai lần mà
không đi thì chết”, ông cụ nói. “Người canh mộ sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!