Dưới tác dụng của thế lực Dương Hoa, chuyện ở quảng trường không được báo chí đưa tin, tin tức trên mạng cũng bị ngăn chặn, do đó chuyện này không nổi lên sóng gió gì.
Cô gái được Tào Tùng Dương phái người đưa ra khỏi Giang Thành, quay về Thiên Ma Đạo.
Lâm Chính thì cầm Thiên Phương Thần Thạch vội vàng đi nghiên cứu.
Liên quan đến Thiên Phương Thần Thạch, Lâm Chính cũng chỉ mới đọc trong sách, anh cũng chưa từng tiếp xúc với Thiên Phương Thần Thạch thật sự.
Không ngờ lần này lại có thể lấy được thần vật như vậy!
Đúng là tạo hóa trêu người. “Từ Chính! Từ Chính!”.
Lâm Chính chạy vào phòng nghiên cứu của Học viện Huyền Y Phái, lớn tiếng gọi.
“Chủ tịch Lâm, sao vậy?”.
Từ Chính đang ở trước kính hiển vi không khỏi giật mình, ngẩng đầu hỏi.
“Từ Chính, mau phân tích viên đá này cho tôi, tôi cần biết thành phần của nó, hơn nữa anh có thể phục chế viên đá thế này hay không? Nhanh!”, Lâm Chính đưa Thiên Phương Thần Thạch cho anh ta, nghiêm túc nói.
“Chủ tịch Lâm, việc này gấp lắm sao? Người của đoàn đội tôi đã nghỉ hết rồi, anh cũng biết mà, cường độ công việc lần trước quá cao, bọn họ quá sức rồi”, Từ Chính nhận lấy đá, vừa quan sát vừa thận trọng hỏi.
“Gọi điện thoại cho họ mau mau quay lại, nói bọn họ quay về làm, lương tăng gấp năm!”.
“Chủ tịch Lâm yên tâm, tôi sẽ gọi bọn họ về!”.
Từ Chính lên tinh thần, lập tức hô to, sau đó đưa đá đến chỗ kính hiển vi.
Mặc dù đoàn đội của bọn họ rất ưu tú, nhưng làm nghiên cứu đều là vì tiền. Nếu vì lý tưởng, bọn họ đã đến viện nghiên cứu của Chính phủ Long Quốc làm việc, đâu cần phải cống hiến cho Lâm Chính?
Vì vậy, đối với những nhân viên như Từ Chính, tình cảm đều là hư ảo, tiền mới là thực tế.
Từ Chính đặt Thiên Phương Thần Thạch dưới kính hiển vi quan sát, một lúc sau, sắc mặt anh ta thay đổi, vội vàng nói với người bên cạnh: “Hãy chuyển thông tin quan sát được qua máy tính, tiến hành phân tích số liệu!”.
“Vâng!”.
Người bên cạnh lập tức thao tác với máy móc.
Lâm Chính đứng bên chờ đợi.
Cứ vậy qua bốn mươi phút, Từ Chính cầm một tờ giấy đầy những kí hiệu kỳ quái lên xem, vẻ mặt vô cùng khoa trương, lúc kinh hãi lúc ngạc nhiên, dường như thấy được thứ gì đó rất ghê gớm.
“Từ Chính, thế nào rồï?”, Lâm Chính hỏi.
“Chủ tịch Lâm, đá này là anh lấy được từ đâu?”, Từ Chính hỏi.
“Cái này anh đừng quan tâm, nói tôi biết rốt cuộc anh có thể phục chế thứ này không?”, Lâm Chính hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!