Những bóng người đen tuyền đang lặng lẽ tiến vào thành phố.
Tô Nhu vẫn đang xử lý tài liệu ở công ty như thường lệ.
Gần đây tình hình thị trường không được tốt _ lắm, chạy vài đơn hàng không có lợi nhuận gì khiến cô cực kỳ đau đầu.
Cộng thêm gần đây liên tục xảy ra chuyện khiến cô hơi lao lực.
“Cô Tô, có vẻ cô cũng mệt rồi, nếu thực sự không xử lý được thì chi bằng tan làm, quay về nghỉ ngơi sớm đi?”.
Lúc này, Cung Hỉ Vân ở bên cạnh không khỏi lên tiếng.
“Cô Cung, tôi không sao, cô cũng nên về sớm đi, không cần bảo vệ tôi”, Tô Nhu thở dài nói.
“Thế sao được, thần y Lâm đã dặn tôi phải bảo vệ sự an toàn của cô. Dù sao gần đây Giang Thành không yên bình, nếu có chuyện gì, tôi cũng có thể giúp đỡ cô”, Cung Hỉ Vân läc đầu nói.
“Giang Thành có thể có chuyện gì?", Tô Nhu không khỏi bật cưò hẳng lế là đám quái nhân lần trước? Những người đó quả thật rất đáng sợ, nhưng tôi nghĩ bọn họ không dám tới đây đâu. Dù sao quân đoàn Long Huyền của Long Quốc đã đến Giang Thành đóng quân diễn tập, bọn họ dám đến đây gây sự sao? Quân đoàn Long Huyền cũng không phải ngồi không!”.
Cung Hỉ Vân không biết nên nói thế nào mới phải. Thật ra quân đoàn Long Huyền là Lâm Chính xin Chính phủ Long Quốc điều đến Giang Thành.
Anh lo mình đến vùng cực hàn đối phó với Thần Hỏa Tôn Giả, Thiên Ma Đạo sẽ nhân cơ hội đánh lén, do đó mới điều lực lượng này đến đây.
Nhưng một quân đoàn Long Huyền cũng không đủ để giải quyết Thiên Ma Đạo!
“Cô Tô, có lẽ cô không hiểu tình hình hiện nay cho lảm. Tóm lại cô cẩn thận một chút thì tốt hơn, cá nhân tôi đề nghị tốt nhất cô đừng về nhà ở mà hãy đến chỗ tôi ở thì ổn hơn!”, Cung Hỉ Vân nói.
“Cô lo quá rồi, tôi cũng không phải nguyên thủ quốc gia, sao lại có nhiều người muốn đối phó tôi như vậy?”, Tô Nhu cười hỏi.
“Cô không phải nguyên thủ quốc gia, nhưng cô là người mà thần y Lâm rất quan tâm!”, Cung Hỉ Vân buột miệng nói.
Nghe vậy, Tô Nhu sửng sốt.
Cô ngạc nhiên nhìn Cung Hỉ Vân, bấy giờ Cung Hỉ Vân cũng ý thức được lời mình nói hơi kỳ lạ, vội vàng xua tay cười nói: “Ý tôi là thần y Lâm rất quan tâm người bạn là cô. Cậu ấy lo cô sẽ bị cậu ấy liên lụy, cho nên muốn tôi bảo vệ cô thật tốt”.
Tô Nhu im lặng một lúc, sau đó lắc đầu, tiếp tục xử lý công việc trong tay, cũng không nói gì thêm.
Cung Hỉ Vân ngồi trên ghế sofa ở bên cạnh, nhàn rỗi đến nhàm chán, ngồi nghịch điện thoại.
Đúng lúc này, điện thoại đột nhiên rung lên, là thân tín của cô gọi đến.
Cung Hỉ Vân sững người, vội vàng bắt máy.
“A Đông, sao rồi?”.
“Chị Vân, em không liên lạc được với phía A Cường!”, bên kia điện thoại vang lên giọng nói gấp rút của đàn em thân tín.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!