Lâm Chính nghe vậy, mỉm cười lắc đầu: “Nếu không tiện trả lời thì coi như tôi chưa nói gì. Nhưng mà Tôn Giả, lần này người của Thiên Ma Đạo đã duỗi tay đến tận đảo Thần Hỏa, tôi nghĩ ông nhất định sẽ không thờ ơ, vừa hay tôi cũng có xích mích với Thiên Ma Đạo, có lẽ chúng ta có thể hợp tác cùng đối phó Thiên Ma Đạo!”.
“Hợp tác? Không cần! Chỉ một Thiên Ma Đạo. nho nhỏ, tự tôi là có thể giải quyết. Nếu lần này không thể lấy lại chí bảo của tôi, tôi sẽ đích thân đến Thiên Ma Đạo tìm bọn họ đòi! Bọn họ không đưa, tôi sẽ giết đến khi Thiên Ma Đạo máu chảy thành sông!”, Thần Hỏa Tôn Giả đập tay vịn, phãn nộ quát.
Lâm Chính không đáp.
Trò chuyện một hồi, Lâm Chính đưa ra yêu cầu muốn chữa di chứng cho Thần Hỏa Tôn Giả.
Thần Hỏa Tôn Giả không từ chối.
Sau một ngày điều trị, cuối cùng Lâm Chính cũng có thể danh chính ngôn thuận rời khỏi đảo Thần Hỏa.
Thần Hỏa Tôn Giả được chữa trị xong lập tức đi bế quan, đồng thời dặn dò Thần Hỏa Thánh Nữ tiễn Lâm Chính.
Lâm Chính đưa Dịch Quế Lâm đến trước bến cảng của đảo.
“Thần y Lâm, tôi không tiễn xa hơn nữa. Nếu trên đảo có tình huống gì, tôi sẽ thông báo cho anh ngay!”, Thần Hỏa Thánh Nữ nhỏ giọng nói.
“Được, mọi chuyện cô hãy cẩn thận”.
Lâm Chính gật đầu, đột nhiên như nghĩ tới gì đó, lên tiếng hỏi: “Thánh Nữ đại nhân, cô có hiểu biết gì về Tịnh Thế Bạch Liên này?”.
Vẻ mặt Thần Hỏa Thánh Nữ hơi kỳ quái, do dự một lúc rồi nói: “Tôi không biết nhiều lắm, nếu nó đã nằm trong tay anh, anh tự mày mò xem”.
“Nếu không biết nhiều thì cô cũng phải biết một ít chứ! Thánh Nữ đại nhân, hôm qua ở đại điện nghị sự, tôi nghe Thần Hỏa Tôn Giả nói cô muốn đích thân đến Thiên Ma Đạo lấy lại Tịnh Thế Bạch Liên! Theo tôi nghĩ, Tịnh Thế Bạch Liên có lẽ là một dụng cụ giết người vô cùng đáng sợ. Năm xưa Thiên Ma Đạo dẫn dắt mười vạn ma chúng bao vây đảo Thần Hỏa, nhưng lại kiêng dè uy lực của Tịnh Thế Bạch Liên mới buộc phải rời khỏi, đúng không?”, Lâm Chính hỏi.
Thần Hỏa Thánh Nữ im lặng trong chốc lát, khẽ gật đầu: “Phải”.
“Nếu Tịnh Thế Bạch Liên đã đáng sợ như vậy, Thần Hỏa Tôn Giả lại nghĩ là người Thiên Ma Đạo trộm mất Tịnh Thế Bạch Liên, vì sao ông ta còn có dũng khí đi đòi? Chẳng lẽ ông ta không sợ Tịnh Thế Bạch Liên?”, Lâm Chính lại hỏi.