“Tôi cần ông ngụy trang thành tôi, ở lại đây!”.
Lâm Chính nhỏ giọng nói.
“Ngụy trang thành cậu?”.
“Đúng, nghe đây, ông hãy ngồi ở đây, đối diện với giường. Bóng lưng của ông trông rất giống của tôi, người bên ngoài sẽ không nghỉ ngờ. Thỉnh
thoảng ông rút châm bạc ra giả vờ điều trị là được”.
Lâm Chính nói xong, vén chăn ở trước mặt lên, làm nó gồ lên giống như có người đang nằm trong đó. Sau đó nhảy vọt đi, trốn ra ngoài theo đường cửa sổ, biến mất không thấy.
Dịch Quế Lâm sửng sốt, không dám do dự, vội
vàng lấy châm bạc từ trong túi châm ở cạnh ra, giả vờ thao tác.
€ó lẽ là nghe được động tĩnh ở bên trong, đệ tử ở bên ngoài đều giật mình, vội vàng tiến đến gần cửa, lặng lẽ mở hé cánh cửa ra xem.
“Trong đó thế nào rồi?”.
Người bên cạnh hỏi.
“Không có gì khác thường, thần y Lâm đang chữa trị cho kẻ tàn phế đó!”, đệ tử xem trộm nói nhỏ.
“Thế à?”.
“Nhưng sao kẻ tàn phế đó lại chui vào trong chăn rồi? Không thấy người!".
“Không cần quan tâm, thần y Lâm ở đó là được rồi".
“Ừ",
Mấy người họ xì xầm, sau đó đứng về chỗ cũ.
Nhưng bọn họ không hề hay biết, lúc này Lâm Chính đã rời khỏi phòng, chạy đến điện Thần Hỏa từ lâu.
Lúc này, Thần Hỏa Tôn Giả và Thần Hỏa Thánh Nữ đều đang ở đại điện.
Nghe được tiếng nổ này, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Ầm ầm ầm ầm...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!