“Kẻ địch khó nhăn như vậy, tôi cũng hết cách rồi. Nếu như không dùng Phong Ma Đan, các người sẽ đều chết hết ở đây đấy. Tới khi đó thì chẳng cần phải giải thích gì nữa đâu. Các người vẫn chưa nhận thức ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề đấy”, Mạn Sát Hồng hét lên. Đám đông không dám phản bác. Chỉ lẳng lặng nhìn theo.
“Giết!", chỉ nghe thấy Mạn Sát Hồng hét lên với Tam Tôn Ma Quái.
Tam Tôn Ma Quái vô thức làm theo Ma Nữ, giống như không thể chống lại mệnh lệnh của người này.
Lăng Kiếm Phi ý thức được sự bất ổn nên lập tức rút kiếm lao lên.
“Chặn ông ta lại”, Mạn Sát Hồng hét lớn, lập tức lấy Phong Ma Đan ra nhét vào miệng Tam Tôn Ma Quái. Đám người của Thiên Ma Đạo cũng lao về phía ông ta.
Thế nhưng khí thế của Lăng Kiếm Phi vô cùng hùng mạnh. Phàm là người thường lại gần thì đều bị chèn ép bởi kiếm khí đó, tất cả đều bị chém chết. Khắp nơi là kiếm khí.
Lăng Kiếm Phi nhanh chóng lao về phía Tam Tôn Ma Quái.
“Tử Huyền Pháp Dương Kiếm”, chỉ nghe thấy có tiếng hét dài vang lên, thanh kiếm trong tay phát ra thần quang dài hàng mét, vô số kiếm ảnh phóng ra, giăng kín không gian. Cánh tay ông ta giơ kiếm chém về phía Tam Tôn Ma Quái. Uy thế này khiến cho những ma nhân xung quanh sợ chết khiếp.
Nhưng đúng lúc tình thế ngàn cần treo sợi tóc thì.
Grừ! Tam Tôn Ma Quái đột nhiên ngửa cổ lên gầm, ma khí phát ra hừng hực.