Những lời của Thái Thương Long đã thuyết phục được Thần Nữ Thái Vũ.
Thật vậy, sức mạnh của cô gái này sâu không lường được, hơn nữa còn tàn nhẫn hung tợn.
Cô gái đã cảm nhận được sát khí và sự bất mãn của Thần Nữ Thái Vũ, nhưng không ra tay vì vấn chưa lấy được Thái Vũ Thần Quan.
Thật ra, mọi người đều lo lăng, nếu đối phương lấy được Thái Vũ Thần Quan thì sẽ giữ lại mạng cho bọn họ sao?
Vẻ mặt của Thần Nữ Thái Vũ trở nên nghiêm túc, đăm chiêu suy nghĩ.
"Thần y Lâm, anh có dự định gì?”
Thái Thương Long không khuyên nhủ nữa mà ghé sát vào tai Lâm Chính, thấp giọng hỏi.
Nhưng Lâm Chính hoàn toàn không để ý tới anh ta, anh cầm nửa sau của cuốn sách cổ vừa tìm được, hào hứng đọc.
"Thần y Lâm? Thần y Lâm?", Thái Thương Long hơi nôn nóng.
“Sao vậy?”, Lâm Chính nghiêng đầu nhìn.
Thái Thương Long còn định nói gì đó, nhưng cô gái đã nheo mắt nhìn sang.
"Đang nói chuyện gì đấy, trong tay anh là gì?" “Sách y thuật của thần điện Thái Vũ, đại nhân có hứng thú sao?”, Lâm Chính hào phóng, mỉm cười đưa nửa cuốn sách cổ tới.
Cô gái tùy ý liếc nhìn, xua tay nói: "Tôi chỉ có hứng thú với Thái Vũ Thần Quan, những thứ khác đối với tôi đều như rác rưởi”.
"Thật đáng tiếc”.
Lâm Chính lắc đầu, tiếp tục đọc.
À
Thái Thương Long ngập ngừng nói.
Không lâu sau, nhóm người đã đến thần điện Thái Vũ.
Nhưng Thiên Diệp và đồ đệ của Thần Nữ đều không có ở đó.
Mấy người họ bước vào thần miếu, nhìn đống lửa vẫn chưa được dập tắt, ngay lập tức hiểu ra Thiên Diệp đã chú ý đến nhóm người cô gái nên đã rời đi trước.
Thần Nữ Thái Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!