“Tôi cũng không rõ. Rất có khả năng nằm trong tay của sư thúc tôi”, Thần Nữ Thái Vũ lên tiếng.
“Sư thúc của bà sao?”
“Chính là ông cụ bị cậu đánh đấy”, Thần Nữ Thái Vũ khẽ nói: “Lần này ông ta đến đây là để ép tôi mở mộ của sư tôn, ép tôi giao lại miếu thần. Tôi không chịu, thế là ông ta định lấy đệ tử của tôi ra ép tôi. Tôi vốn định thỏa hiệp rồi nhưng đúng lúc trận tỷ thí diễn ra, mọi người đều lên đây cả. Vì không muốn để xảy ra sơ suất nên ông ta bảo tôi đuổi mọi người đi trước. Ông ta thuộc nhánh còn lại trong cuộc đại loạn năm xưa. Nhánh của tôi và nhánh của ông ta là hai phe đối lập. Vậy nên tôi đoán nửa còn lại nằm trong tay ông ta”.
“Hóa ra là vậy. Vậy thì giờ sư thúc của cô ở đâu?”, Lâm Chính lại hỏi.
“Có lẽ là trên núi Ô Nha, đó là địa bàn của ông †a...nhưng mà thần y Lâm, không phải cậu định đi lên đó đấy chứ? Nếu cậu làm vậy thì tôi khuyên cậu nên dừng lại. Nơi đó, mười người đi thì chết cả mười, dù có là tôi thì cũng chưa chắc sống sót đi ra được. Vì một cuốn sách, hà tất phải mạo hiểm như vậy”, Thần Nữ Thái Vũ trầm giọng.
“Núi Ô Nha ở đâu?”, Lâm Chính hình như có nghe qua về địa danh này. Còn những lời còn lại của Thần Nữ, anh đều để ngoài tai.
Thần Nữ lắc đầu, chẳng buồn khuyên nữa, chỉ nói thẳng: “Cách đây không xa. Nếu cậu muốn đi thì tôi có thể đưa cậu đi. Thực lực của cậu không tệ, hay là liên thủ với tôi, cùng tiêu diệt ông ta. Cậu lấy cuốn sách còn tôi thì diệt trừ hậu họa”.
“Ok, vậy chúng ta hành động thôi?”, Lâm Chính gật đầu. “Giờ hành động sao? Vậy còn đệ tử của tôi?”
“Giao cho phó chưởng môn Thiên Diệp đi. Có ông ấy ở đây thì không sao đâu”.
“Điều này..”, Thần Nữ Thái Vũ tỏ ra do dự.
“Thần Nữ yên tâm, tôi sẽ chăm sóc cho đệ tử của bà. Nếu có như chuyện gì ngoài ý muốn, dù tôi không đấu được thì cũng sẽ đưa họ đi cùng”, Thiên Diệp vội nói.
“Vậy được, vậy nhờ cả vào ông”, Thần Nữ Thái Vũ gật đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!