“Đồ đệ".
Thần Nữ Thái Vũ rơi nước mắt, ôm chặt lấy chàng trai trẻ tuổi, nước mắt rơi lã chã.
“Sư phụ... Con... Con chưa chết sao?”, người đàn ông trẻ tuổi yếu ớt hỏi.
“Sao con lại chết được? Có sư phụ ở đây, sư phụ nhất định sẽ cứu conl”, Thần Nữ Thái Vũ cười nói, nước mắt lại không kìm chế được.
“Sư phụ thật tốt với conl”. Người đàn ông trẻ tuổi lộ ra nụ cười.
Lâm Chính lại điều trị một phen, người đàn ông trẻ tuổi ngủ thiếp đi.
“Tiếp theo điều dưỡng cho tốt là được, vừa vặn gần đầy có không ít thảo dược, có vài vị thuốc chuyên giải độc. Hơn nữa còn có thi thể của Cửu Thải Độc Mãng ở đây, muốn loại trừ độc tố trong cơ thể anh ta rất đơn giản. Yên tâm đi, không bao lâu nữa, đồ đệ của bà sẽ có thể hoạt bát khỏe mạnh xuất hiện trước mặt bà”, Lâm Chính vừa thu châm vừa cười nói.
“Được! Được!".
Thần Nữ Thái Vũ lau nước mắt.
Chốc lát sau, người đàn ông trẻ tuổi được khiêng đến phòng trong nghỉ ngơi.
Lâm Chính thở phào một hơi, nói với Thần Nữ: “Sao? Y thuật của tôi không tệ chứ?”.
“Thật không ngờ cậu còn trẻ mà lại có y thuật trác tuyệt như vậy, xem ra thiên phú của cậu không thua kém gì đệ tử tôi”, Thần Nữ Thái Vũ điều chỉnh lại cảm xúc, nhìn Lâm Chính nói.
“Thần Nữ đại nhân quá khen, bây giờ... có phải bà có thể thực hiện lời hứa rồi không?”, Lâm Chính hỏi.
Thần Nữ Thái Vũ do dự, cuối cùng vẫn quay người đi.
“Cậu ở đây đợi!". Bà ta nói xong thì đi vào phòng trong.
Thiên Diệp và Thái Thương Long nhìn mà hết sức khó hiểu.
“Thần y Lâm, sách cổ của tổ tiên thần miếu Thái Vũ quan trọng với cậu vậy sao? Thậm chí khiến cậu không tiếc mạo hiểm?”, Thiên Diệp không nhịn được hỏi.
“Ông cảm thấy phẩm cấp của số đan dược tôi đã uống lúc thí luyện thế nào?”, Lâm Chính hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!