Phịch!
Ông lão gầy yếu ngã nhào xuống đất, nhưng lại giống như không bị thương, vội vàng đứng dậy.
Lâm Chính đã khống chế được đồ đệ bị thương của Thần Nữ Thái Vũ, hất anh ta lên rồi ném về phía Thần Nữ Thái Vũ.
Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, ngay cả những người đang xem trận chiến cũng không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra chứ đừng nói đến ông lão.
"A Nam! Con không sao chứ?", Thần Nữ Thái Vũ vội vàng ôm lấy cậu thanh niên, sốt săng hỏi.
"Sư... sư phụ, con... con không sao... ", thanh niên khó khăn mở mắt ra, yếu ớt nói.
“Đứa trẻ ngốc!”, Thần Nữ Thái Vũ ôm chặt lấy thanh niên, nước mắt rơi xuống lã chã.
“Khốn kiếp!”
Ông lão gầy yếu vô cùng tức giận, lạnh lùng nhìn chăm chăm Lâm Chính: "Thằng nhóc thối tha, cậu thật sự không biết chữ chết viết như thế nào đúng không? Được thôi! Nếu đã vậy thì tôi sẽ tiễn cậu tới Tây Thiên!"
Nói xong, ông lão nhảy lên, tấn công về phía Lâm Chính.
Äm!
Một luồng khí thế ngút trời bị phân tán.
Đừng nhìn cơ thể gầy yếu của ông lão mà lầm, thật ra nó lại ẩn chứa sức mạnh phi phàm, đám người Thiên Diệp căn bản không thể chịu đựng được cú đánh này, liên tục lùi về phía sau.
Một số người có thực lực yếu cũng bị chấn động trước khí thế đáng sợ này, nôn ra máu ngay tại chỗ!
Thật kinh người!
Tuy nhiên, Lâm Chính còn chưa kịp ra tay, đôi mắt của Thần Nữ Thái Vũ đã trở nên lạnh tanh, cực kỳ hung dữ.
“Lão già chết tiệt! Tôi thề phải giết chết ông!”
Nói xong, bà ta đặt thanh niên xuống rồi lao về phía ông lão như một cơn gió, xuất ra một chưởng.
Ông lão thở mạnh, vội vàng chuyển thế tấn công để ngăn cản Thần Nữ Thái Vũ.
Phịch!
Tiếng động lớn vang lên, sóng khí chấn động.
Thần miếu cũ nát lung lay như sắp sụp đổ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!