Lâm Chính không nói gì mà nghiêng người, quay về phía Tây.
Người bên dưới võ đài không hiểu ra sao. Thần y Lâm định làm gì vậy?
Anh quay mặt về hướng Tây, nhìn về phía ngọn núi lớn ở phía xa, giống như đang dõi theo cái gì đó.
Mọi người đều không hiểu gì. Thái Thương Long cũng cực kỳ nghi hoặc.
Lúc này, ánh mắt Lâm Chính đột nhiên nghiêm nghị, vung cánh tay về phía trước!
Nằm đấm vốn bình thường đột nhiên bùng phát ánh sáng thần.
Ánh sáng tỏa ra từ lòng bàn tay, giống như sao băng đánh thẳng về ngọn núi ở xa xa.
Khoảnh khắc đó, mây xanh nứt ra!
Khoảnh khắc đó, hư không biến dạng!
Khoảnh khắc đó, sao trời cũng trở nên ảm đạm, dường như đất trời cũng phai màu.
Không ai có thể miêu tả được sức phá hoại của một quyền đó đáng sợ đến thế nào. Mọi người chỉ
cảm thấy sau khi quyền đó vung ra, tim mình dường như dừng dập, linh hồn như sắp nứt ra.
Núi ở phía xa bị một quyền này đánh nứt, tách ra làm đôi.
Mặt đất rung chuyển. Núi non lay chuyển.
Thậm chí núi lớn ở bên này cũng bị liên lụy, mặt đất dưới chân bọn họ điên cuồng rung lắc.
Chim muông trong núi bay đi, dã thú bỏ chạy, bụi bặm che khuất bầu trời.
Mọi người há hốc miệng, ngơ ngác dõi theo.
Ai cũng bị một quyền này làm tâm phục khẩu phục.
Đây là quyền mà người mang xác thân phàm thai có thể đánh ra được sao?
Vầng sáng đó... là khí kình chăng?
Khí kình mạnh đến mức trông như ánh sáng, vậy phải nằm ở cảnh giới nào?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!