Người của Tử Huyền Thiên đều hít vào khí lạnh, mắt tròn xoe nhìn Lâm Chính.
"Đây chính là cơ thể võ thần sao?". "Mạnh quá đi..." Ai nấy đều líu lưỡi.
Cuối hành lang là một cánh cửa lớn bằng đồng xanh.
Trên cánh cửa là phù điêu hai con sư tử, cực kỳ hung ác.
Lâm Chính nhìn cánh cửa đồng xanh, hít sâu một hơi, chống hai tay lên cánh cửa, sau đó dùng sức, chậm rãi đẩy nó ra.
Kão kẹt...
Cánh cửa phát ra âm thanh du dương, được mở hẳn ra.
Mọi thứ bên trong cũng xuất hiện trước mắt mọi người.
Khi đám người Vệ Tân Kiếm bước vào, liền ngây người ra.
Chỉ thấy đằng sau cánh cửa đồng xanh là một mật thất rất lớn, bên trong bày từng cỗ quan tài bằng đá.
Chính giữa là một cỗ quan tài bằng đồng xanh.
Mọi người đi tới, phát hiện trước mỗi cỗ quan tài đầu có một bài vị.
Lâm Chính liếc mắt nhìn, cảm khái nói: "Hóa ra nơi được gọi là vùng cơ quan này là nơi chôn cất các đời tổ tiên của thần miếu Thái Vũ".
"Chỉ đáng tiếc thần miếu Thái Vũ đã lụi bại, Thần Nữ Thái Vũ là người cuối cùng của thần miếu Thái Vũ, bà ta mà chết thì trên đời này sẽ không còn tồn tại thần miếu Thái Vũ nữa", Vệ Tân Kiếm thở dài nói.
"Thần y Lâm, Vệ sư huynh, nếu đây là nơi chôn cất các đời tổ tiên của thần miếu Thái Vũ, vậy thì... liệu bọn họ có chôn những thứ phi phàm theo cùng không nhỉ?".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!