Dứt lời, anh ta rút kiếm ra xông về phía trước.
Những người khác cũng theo sát.
"Đứng lại!".
Lâm Chính vội quát.
Mọi người khựng lại.
"Sao thế thần y Lâm?".
"Các anh cứ thế xông tới thì khác gì đâm đầu vào chỗ chết? Tôi thấy đây không phải là người máy đơn giản đâu, chỉ dựa vào đao kiếm thì chắc chẳn
không làm gì được", Lâm Chính khàn giọng nói.
"Sao anh lại nói vậy?", đệ tử kia khó hiểu hỏi.
"Các anh hãy nhìn cơ thể của những người máy này đi", Lâm Chính đáp.
Bọn họ lập tức ngước mắt lên nhìn, thông qua ánh sáng hắt ra từ những ngọn đuốc treo trên tường, bọn họ mới phát hiện trên cơ thể của những người máy này đều có rất nhiều vết đao kiếm mờ mờ.
“Đây là..."
"Còn phải nói nhiều sao? Trước các anh đã có người định xông qua rồi, nhưng rất tiếc là bọn họ đều thất bại", Lâm Chính bình thản nói.
Sắc mặt mọi người đều có vẻ khó coi.
"Thần y Lâm, anh nói xem làm sao bây giờ?".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!