“Chủ tịch Tô, thật sự xin lỗi, nhưng cô không cần phải nản lòng, sau này chúng ta có cơ hội cũng có thể hợp tác”, Giang Thiên Hưng nói.
“Được, cảm ơn ông, Chủ tịch Giang!”, Tô Nhu nặn ra nụ cười.
“Ừm. Giang Thiên Hưng không nói thêm nữa. Ngay lúc này Lâm Chính ở cạnh lại lên tiếng.
“Tiểu Nhu, mặc dù hợp đồng này không liên quan đến Tập đoàn Giang Lâm, nhưng lại có quan hệ mật thiết với Giang Tử Ức. Chúng ta báo cảnh sát đi, hợp đồng này chính là chứng cứ. Chúng ta có thể kiện Giang Tử Ức tội lừa đảo, cho anh ta vào tù ngồi một năm sáu tháng hoàn toàn không thành vấn đềt”.
Nghe vậy, Tô Nhu sửng sốt.
Giang Thiên Hưng biến sắc, ánh mắt trở nên âm trầm hơn.
“Lâm Chính, anh đang nói gì vậy? Không cần thiết phải vậy đâu..”, Tô Nhu vội nói: “Làm thế chẳng phải sẽ đắc tội với Tập đoàn Giang Lâm hay sao?”.
“Đắc tội với bọn họ thì sợ cái gì? Bọn họ trêu đùa em, hoàn toàn không coi em ra gì, đã vậy thì dựa vào đâu chúng ta không thể đắc tội bọn họ?”, Lâm Chính nói.
“Cái đó..., Tô Nhu hơi câm nín.
“Cậu thanh niên, tôi thừa nhận con trai tôi làm chuyện này không đúng, tôi thay mặt nó xin lỗi hai người, tôi hi vọng chuyện này dừng ở đây! Nếu nhất quyết muốn làm lớn chuyện, tôi lo rằng hai người sẽ thua thiệt đấy!”, Giang Thiên Hưng hạ thấp giọng nói, hàm ý sâu xa.
"Ông có thể thử xem, xem xem đến lúc đó là chúng tôi thua thiệt, hay là các ông thua thiệt!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!