Bịch!
Sau khi tiếp đất, Chí Tôn Huyền Thanh Các phun ra một ngụm máu tươi.
Còn cánh tay bị ông ta giật ra gần như bị thiêu thành tro trong nháy mắt.
"Hả?".
Mọi người xôn xao.
"Dị hỏa?".
Thánh Y Giả đứng phắt dậy, tỏ vẻ kinh ngạc. "Bố!".
“Chí Tôn!".
Ai nấy đều sững sờ.
Hình Thư Trường lại càng trợn to hai mắt, xông mấy bước tới, nhìn cảnh tượng này với ánh mắt khó tin.
Chí Tôn Huyền Thanh Các... bị Lâm Chính một quyền đánh bay, còn bị ép phải làm tráng sĩ chặt tay!
Sao có thể chứ?
Vừa rồi rõ ràng đã nắm chắc phần thắng trong tay! Rõ ràng sắp lấy được mạng của người này mài!
Bước ngoặt kinh thiên động địa này khiến những người đang có mặt đều không thể chấp nhận
được.
“Lần này thì các cậu đã hiểu lời tôi nói rồi chứ?”.
Vẻ mặt Tử Nghĩa đầy phức tạp nói.
“Không! Bố tôi còn chưa thua! Ông ấy còn chưa thual”.
Hình Thư Trường gào lên. Tử Nghĩa lắc đầu, không nói gì nữa. Chí Tôn Huyền Thanh Các lại đứng lên, nhìn vết
thương ở cánh tay phải vẫn đang chảy máu, sắc mặt vô cùng nặng nề.
Lâm Chính chậm rãi đi tới.
Hai cánh tay của anh được ngọn lửa bao bọc, đôi mắt cũng lập lòe ngọn lửa, khí thế kinh người, khiến tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi.
“Đây chính là thực lực thực sự của cậu sao?”.
Chí Tôn Huyền Thanh Các khàn giọng nói.
“Coi như là thế đi”.
Lâm Chính bình thản nói.
“Xem ra muốn thẳng trận chiến hôm nay cũng không dễ dàng gì! Là tôi trách lầm Tử Nghĩa và Tử Hăng rồi!", Chí Tôn Huyền Thanh Các khàn giọng nói.
“Chí Tôn, ông hãy từ bỏ đi. Bây giờ từ bỏ thì chúng ta vẫn có thể cầu xin thần y Lâm!”.
Tử Nghĩa và Tử Hãng vội nói.
Nhưng Chí Tôn Huyền Thanh Các lắc đầu: “Từ bỏ? Đó chính là đầu hàng! Bản tôn thà chết cũng không chịu nhục!”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!