Khách mời ở hiện trường sửng sốt.
“Người này giết trưởng lão của Huyền Thanh Các trước mặt tôi, tôi phải chặt đầu cậu ta xuống ở trước mặt mọi người!”, Chí Tôn Huyền Thanh Các lạnh như băng quát lên.
Dứt lời.
Vèo!
Một luồng khí kình cuồng bạo phát ra từ cơ thể ông ta, phun thẳng ra cả đại điện.
Khách mời đồng thời run rẩy.
Cao thủ của sơn trang Thánh Y cũng biến sắc.
Bọn họ cảm nhận được khí tức này cũng lập tức hiểu được, Chí Tôn Huyền Thanh Các... đã nổi giận!
“Chí Tôn!”
Người của Huyền Thanh Các đồng thời hô lớn.
Chí Tôn giãm từng bước từng bước trong đại điện.
Trong nháy mắt, cứ như có một ngọn núi chuẩn bị đè xuống người Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính sừng sững bất động, cứ như bàn đá.
Trong mắt Chí Tôn ánh lên một tia sáng kỳ lạ. Ông ta nhìn ra được Lâm Chính bất phàm.
Dù vậy, ông ta không cho rằng mình không thể giết được Lâm Chính!
Tuy Lâm Chính cũng có chút thủ đoạn, nhưng đối với người đứng đầu của Huyền Thanh Các, thủ đoạn của anh cũng chỉ bằng con bọ ngựa! Không là gì cảt
“Nộp mạng... cho tôi!”
Chí Tôn quát khẽ, dứt lời, một tay ông ta chỉ về phía Lâm Chính.
Lập tức một luồng khí tức huyền diệu tối cao không gì sánh kịp, phóng ra từ lòng bàn tay của Chí Tôn Huyền Thanh Các.
Nó giống như một cái lưới to, nhốt Lâm Chính vào, khiến anh không thể chạy trốn.
Lâm Chính cũng không trốn tránh, yên lặng tập trung để đánh lại sức mạnh này, anh nâng một tay lên, cũng phát động khí kình.
Nhìn khí thế này, có vẻ anh đang muốn phân cao thấp với Chí Tôn!
“Thật điên rồI”
“Mày là cái gì? Dám khiêu chiến Chí Tôn của bọn tao?”
“Sao không nhìn xuống bãi nước tiểu để soi lại mày đi!”
“Quả nhiên là nghé con không sợ hổi” Người của Huyền Thanh Các tức giận chửi bậy.
Khách mời ở hiện trường và người của sơn trang Thánh Y cũng cười nhạo, lộ vẻ khinh thường.
Người đó chính là Chí Tôn Huyền Thanh Các đấy!