Két!
Cửa được đẩy ra.
Hình phó các chủ người đầy mùi rượu ngồi xuống ghế, thuộc hạ lập tức rót một ly trà tỉnh rượu cho ông ta.
Hình Khánh uống hết một hơi, thản nhiên nói: “Tử Nghĩa sư thúc và Tử Hằng sư thúc còn chưa về sao?”.
“Chưa ạI”.
“Không đúng! Đã lâu như vậy rồi, theo lý mà nói nên xong chuyện rồi mới phải, trời sắp sáng rồi!”.
Hình Khánh nhíu mày, nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời đã tờ mờ sáng.
Nói cách khác, hai người họ đã đi tới chỗ Lâm Chính được mấy tiếng rồi!
Đúng ra không nên như vậy!
Với thủ đoạn của hai người họ, giết một người cũng chỉ trong giây lát, sao lại lâu như vậy?
“Chẳng lẽ... xảy ra việc gì ngoài ý muốn?”, người bên cạnh dè dặt nói.
“Không thể nào”.
Hình Khánh quát lên: “Hai vị sư thúc có bản lĩnh thế nào? Lúc bọn họ tung hoành thiên hạ, các cậu còn chưa mọc tóc kia kìa! Đối phó với một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch sao có thể xảy ra việc ngoài ý muốn?”.
Người bên cạnh không dám lên tiếng.
Nhưng nói thì nói vậy, Hình Khánh vẫn hơi lo lắng.
Ông ta nhìn về nơi mà Lâm Chính ở, thấy nơi đó yên äng lạ thường, cuối cùng vẫn không nhịn được, khế nói: “Phái người đi xem xeml”.
“Vâng, phó các chủi!”.
Thuộc hạ lập tức chắp tay đáp, định đi về phía nơi Lâm Chính ở.
Vèo vèo.
Đúng lúc đó, hai bóng người xé gió bay vào. trong phòng.
Tốc độ cực kỳ nhanh, người trong phòng không phản ứng kịp.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!