"Nếu vậy thì để tôi đưa anh đi xem quanh đây", đệ tử kia lập tức ôm quyền nói.
Đưa anh đi? Giám thị anh thì có!
Lâm Chính nghĩ vậy, nhưng cũng không từ chối: "Vậy được, anh đưa tôi đi đi".
"Mời thần y Lâm đi bên này".
Đệ tử kia lập tức nói, rồi dẫn Lâm Chính ra ngoài.
Sơn trang Thánh Y không được coi là nhỏ, người cũng khá đông, ra khỏi khu nhà dành cho. khách là có thể nhìn thấy không ít nam nữ đeo gùi thuốc lên xuống núi.
"Phía đông là vườn thuốc ruộng thuốc của sơn trang Thánh Y chúng tôi. Những loại thuốc ở đó đều là những loại mà trần tục không thể trồng được".
Đệ tử giới thiệu sơ qua.
Lâm Chính ngoảnh sang nhìn, phát hiện phía Đông quả nhiên trồng rất nhiều thảo dược hiếm có trên đời.
Hơi thở của Lâm Chính như ngừng lại, chạy về phía đó.
"Ấy, thần y Lâm!". Đệ tử kia kinh hãi, vội vàng chạy theo.
Lâm Chính chạy tới ruộng thuốc, ngồi xuống quan sát kĩ lưỡng, kinh ngạc cảm thán không thôi.
"Đây đều là những thảo dược cổ mà! Phương pháp trồng trọt chăm sóc chúng đều đã thất truyền, không ngờ sơn trang Thánh Y các anh lại có thể trồng được, thật không thể tin nổi..."
"Đương nhiên, sơn trang Thánh Y chúng tôi đã tồn tại gần nghìn năm, những cách trồng mà chúng tôi năm được chắc chắn không ai bì được", đệ tử kia kiêu ngạo nói.
Lâm Chính mỉm cười, dường như chú ý đến gì đó, lại quỳ xuống nhón một ít đất lên, đặt lên mũi ngửi.
Đệ tử kia thấy thế thì hơi biến sắc, nặn ra một nụ cười nói: "Thần y Lâm, chỗ này cũng chẳng có gì xem đâu, phía Tây là nơi sắc thuốc luyện đan, bên đó hay hơn".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!