“Đến thật rồi!”. “Cậu Lâm thật là anh minhI”.
“Xem ra bọn họ thật sự đã lấy được Hồng Mông Huyền Thiết! Coi như chúng ta không uổng công”.
Mọi người kích động không thôi.
Nhưng Lâm Chính lại nhíu mày, ngẩng đầu nhìn, Trương Thất Dạ cũng có vẻ mặt đó.
“Cảm nhận được rồi à?”, Lâm Chính khẽ nói. “Ừ",
Trương Thất Dạ khế gật đầu: “Gia tộc Lâm Thị mạnh tay thật, lại phái một tồn tại đáng sợ như vậy đi. Cậu Lâm, dù chúng ta có đặt bẫy, trận này cũng không dễ đánh!”.
“Không dễ đánh cũng phải đánh, mọi người cứ liều cả mạng sống là được. Dù gãy tay gấy chân, thậm chí là chết, tôi cũng bảo đảm có thể cứu sống mọi người”, Lâm Chính nói.
“Được!".
Mọi người gật đầu, trong mắt tràn ngập vẻ quyết tuyệt.
Lúc này, trong bộ đàm vang lên tiếng của Băng Thượng Quân.
“Thần y Lâm, bọn họ đến rồi
Mọi người cảnh giác.
Lâm Chính phất tay, mọi người lập tức tản ra, nấp ở bên ngoài cửa cốc.
Chỉ thấy nơi cửa cốc có bóng người xao động, sau đó một nhóm người thận trọng đi vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!