“Anh....anh... chuyện gì vậy? Sao anh vẫn chưa chết?”
“Ai nói là tôi sẽ chết?”, Lâm Chính trầm giọng.
“Lạc Thiên, cô đừng làm chuyện ngốc nghếch, lấy cho tôi vài cây châm ra đây, hơn nữa bốc thêm cho tôi ít thuốc. Nhanh lên nhé”, nói xong Lâm Chính viết ra một đơn thuốc.
Lạc Thiên vội vàng gật đầu: “Anh yên tâm, tôi sẽ tìm đủ cho anh. Phòng thuốc của nhà ta có những thứ này. Mau đi tìm cho thần y Lâm”, Lạc Thiên nói.
Người nhà họ Lạc vội vàng đi gom đủ những gì mà Lâm Chính cần.
Lâm Chính châm cứu cho mình, điều động chân khí và nuốt sống số thuốc được mang tới. Sau một loạt các thao tác điều trị, sắc mặt của Lâm Chính hồi phục rất nhanh. Sau lưng anh bỗng xuất hiện một mảng màu lan rộng, kỳ dị.
“Đó là độc thể được thải ra”, đám đông kinh ngạc.
“Ngại quá, thất lễ rồi”, Lâm Chính mỉm cười, cởi áo ra, để lộ cơ bắp hoàn hảo. Anh lau sạch lưng, vứt áo qua một bên và điềm đạm nhìn Băng Thanh: “Cô Trí, có vẻ như thần độc tuyệt thế của cô không có tác dụng rồi”.
“Không...thể nào...không thể...”, Băng Thanh run rẩy, vội vàng lùi lại, hai con mắt hiện lên vẻ hoảng Sợ.
Ba giọt thần độc tuyệt thế đấy. Vậy mà người này vẫn không chết. Không thể nào. Chắc chăn là có vấn đề ở đâu đó. Dù cô ta sở hữu song độc khu thể thì cũng không thể nào chống lại được độc lực của ba giọt độc này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!