“Thần y Lâm, chuyện đã đến nước này, chúng tôi cũng không còn lựa chọn nào khác! Mặc dù tôi không muốn đối địch với anh, nhưng vì dị hỏa, tôi chỉ có thể mạo hiểm!”, Ngạo Ưng cười híp mắt, nói.
Chim chết vì miếng ăn, người chết vì tài vật.
Bọn họ đã dám đến đây, sao có thể tay không quay về?
Lâm Chính gật đầu. “Nếu các anh đã lựa chọn như vậy thì tôi không có ý kiến, chỉ hi vọng các anh có thể còn mạng
mang những thứ này về!”.
Nói xong, Lâm Chính cất bước đi về phía những người đó.
“Đừng dài dòng, giết thần y Lâm trước, sau đó tiễn hai lão già đó lên đường!”.
Người đàn ông trung niên ở phía sau Ngạo Ưng quát lên.
Bọn họ không do dự nữa, hét lên một tiếng, lao về phía Lâm Chính.
Khí ý cuồng bạo như gió cuốn mây tan ập đến.
Lâm Chính không sợ, trở tay đánh ra một chưởng, ngọn lửa trong lòng bàn tay anh giống như cuồng long phun trào, nuốt chửng bọn họ.
Mười mấy võ giả ở trước nhất thậm chí còn không kịp phản ứng đã bị lửa nuốt chửng.
Nhưng chớp mắt hai cao thủ tuyệt đỉnh đã đi vòng sang bên cạnh, trái phải giáp công Lâm Chính.
Hai người đều là cao thủ kiếm đạo, đồng thời rút trường kiếm, giống như sao giữa trời đêm, nhắm thẳng về phía đầu Lâm Chính mà đâm.
Kiếm khí mãnh liệt tựa hồ có thể xé rách hư không.
Lâm Chính vội vàng lùi về sau, đồng thời vung cánh tay lên.
'Vèo vèo vèo vèo...
Lòng bàn tay anh đánh ra mười mấy cây châm dài như được ngưng tụ từ lửa, đánh về phía cao thủ kiếm đạo ở bên tay phải.
Cao thủ kiếm đạo biến sắc, lập tức lùi về sau.
Nhưng nó quá nhanh, ông ta vội vàng dùng
kiếm chặn mấy cây châm dài bằng lửa lại, nhưng châm dài còn lại vẫn đâm vào cơ thể ông ta.
Cao thủ kiếm đạo kia lập tức nôn ra máu, ngã xuống đất, run rẩy điên cuồng, không đứng dậy nổi nữa, thất khiếu bốc khói ngùn ngụt khiến người nhìn sợ hãi.
Lâm Chính xử lý xong cao thủ kiếm đao bên phải, cao thủ kiếm đạo bên trái đã giết tới.
“Chết đi!".
Người đó gào lên, đâm tới một kiếm, dùng toàn bộ sức mạnh.
Lâm Chính đột nhiên xoay người, dùng một tay tóm lấy thanh kiếm sắc bén đang đâm về phía mình.
Bộp!
Kiếm dừng lại ở khoảng cách ba tấc trước mặt anh.
Tay anh nắm chặt không để kiếm đâm tới thêm nữa.
Thân kiếm sắc bén đâm thủng lòng bàn tay của Lâm Chính.
“Hay lắm! Giữ chân hắn! Lần này sẽ băm thây hắn ra làm trăm mảnh!".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!