Sức mạnh càng ngày càng lớn, càng ngày càng tàn bạo.
Nắm đấm của Lâm Chính cũng dần bị nứt toác, nát bấy.
Nhưng anh vẫn không dừng lại.
Hai luồng lửa đối chọi nhau.
Cuối cùng!
Keng!
Một âm thanh chói tai vang lên.
Chỉ thấy lá chắn lửa kia bị một quyền của Lâm Chính đấm xuyên qua, nắm tay máu me be bét
không còn hình dạng của Lâm Chính đánh mạnh vào người Bạch Viêm.
Bốp!
Cả người Bạch Viêm bay đi, nặng nề ngã xuống đất, nhìn rất thảm hại.
"Bạch Viêm!".
Hắc Hỏa kinh hãi kêu lên.
"Ông vẫn còn rảnh nhìn ông ta à?".
Giọng nói lạnh lùng của Lâm Chính vang lên.
Hắc Hỏa nín thở, chỉ thấy Lâm Chính vung cánh tay quét tới, cánh tay đó dường như mang theo thần lực vạn cân, khiến không khí cũng chấn động rung lên.
Ông ta vội vàng giơ tay lên, nhưng quá gấp gáp. nên cũng không đón đỡ được, bị Lâm Chính hất bay đi.
Dịch Tiên Thiên và người của Thương Minh ở phía sau trợn mắt há mồm ra nhìn.
"Cậu Lâm... mạnh... mạnh quái". Dịch Tiên Thiên ngẩn người nói.
Ai nấy đều sinh lòng kính phục.
Lâm Chính mạnh mẽ như vậy, khiến bọn họ cảm thấy rất an toàn.
"Các ông cũng chẳng ra sao cả". Lâm Chính dừng tay lại, bình thản nói. "Cậu đã thắng".
Bạch Viêm ho hai tiếng rồi bò dậy, nhìn bàn tay gần như đã bị phế của Lâm Chính, nói: "Nhưng tôi không ngờ cậu lại mạnh tay như vậy, dù phế một bàn tay cũng phải khiến chúng tôi bị thương. Kiểu đánh này của cậu khiến người ta rất kinh ngạc, nhưng vô ích, cậu không thể khiến chúng tôi bị thương, ngược lại còn khiến bản thân bị thương nặng. Nếu chúng ta vẫn đánh tiếp, mà cậu lại bị mất một tay thì sức chiến đấu sẽ giảm mạnh, tôi muốn giết cậu cũng dễ như trở bàn tay! Cậu làm vậy chẳng khác nào tự sát cả!".
"Ai nói vậy?".
Lâm Chính mặt không cảm xúc giơ tay lên, khế nắm lại: "Tôi nghĩ chắc các ông không hiểu rõ về phương pháp chiến đấu của tôi rồi".
Vừa dứt lời, chỉ thấy da thịt ở lòng bàn tay gần như bị nướng chín của Lâm Chính bỗng bắt đầu nhu động.
Gân bắt đầu tự nối lại, da thịt dần lành, những chỗ xương bị gãy cũng dần khôi phục dáng vẻ ban đầu.
Cảnh tượng kinh hãi không khác gì thời gian bị đảo ngược.
"Cái gì?".
Bạch Viêm và Häc Hỏa đều há hốc miệng.
Không quá 10 giây, cánh tay của Lâm Chính đã khôi phục lại như ban đầu, không còn dấu vết thương tích nào.
"Y võ tối thượng! Y võ tối thượng!".
Hắc Hỏa lẩm bẩm, vẻ mặt đầy kinh hãi.
"Chúng tôi đã coi thường cậu rồi!".
Bạch Viêm thở hắt ra một hơi, khàn giọng nói: "Nhưng dù thế nào thì cậu cũng đã thắng, dị hỏa ở
đây, cậu hãy lấy đi!".
"Sao nào? Các ông không muốn đánh nữa à?", Lâm Chính bình thản nói.
"Tôi đã nói rồi, cậu chạm vào được tôi coi như cậu thắng".
"Nhưng mục đích của tôi không chỉ có vậy! Hay là thế này đi, hai người các ông cùng xông lên, nếu đánh bại tôi thì tôi sẽ không lấy số dị hỏa này đi, mà tiếp tục để chúng ở đây, được không?", Lâm Chính bình thản nói.
Bạch Viêm và Hắc Hỏa đưa mắt nhìn nhau, đều có vẻ dao động.
"Cậu Lâm!".
Dịch Tiên Thiên cuống quýt kêu lên: "Cậu cần gì phải tự gây phiền phức cho bản thân như vậy chứ? Chúng ta lấy dị hỏa đi là được rồi, đừng chuốc thêm rắc rối nữa".
"Không sao đâu", Lâm Chính bình thản đáp. "Cậu Lâm... cậu..." Dịch Tiên Thiên còn định khuyên tiếp.
Nhưng Bạch Viêm đã nhìn thấu mục đích của Lâm Chính.
"Ông không cần khuyên cậu ta nữa đâu, cậu ta làm vậy cũng là vì bản thân, tôi đoán cậu ta đã dung hòa hỏa chủng, nhưng năng lượng hỏa chủng trong người không ổn định, vẫn chưa hấp thu toàn bộ được. Cậu muốn thông qua việc giao đấu với chúng tôi để hấp thu hoàn toàn hỏa chủng này chứ gì?", Bạch Viêm bình thản nói.
"Đúng vậy".
Lâm Chính gật đầu, thẳng thắn thừa nhận.
"Cả đời này hai người chúng tôi chưa bao giờ bị ai sỉ nhục như vậy! Chàng trai trẻ, cậu rất mạnh,
nhưng có lúc lại tự tin một cách mù quáng!".
Dường như Bạch Viêm có chút tức giận, lạnh lùng nói: "Nếu đã vậy thì lại đây! Ra tay đi!".
Lâm Chính cũng không nhiều lời, lập tức lao về phía hai người.
"Chết đi".
Hai người cùng quát, cả người bùng lên ngọn lửa đáng sợ, hóa thành hai con rồng lửa, nhào về phía Lâm Chính.
“Thiên Hỏa Kỳ Lân!".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!