Lời nói của Lâm Chính khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.
Hắc Hỏa và Bạch Viêm cũng ngạc nhiên, nhìn Lâm Chính với ánh mắt khó tin, còn tưởng là tai mình có vấn đề.
"Oắt con, cậu muốn tự sát sao?".
Bạch Viêm lạnh lùng quát.
"Không phải tự sát, tôi chỉ muốn thử cực hạn của mình vào lúc này", Lâm Chính nhỏ giọng đáp.
"Hừ, lấy chúng tôi ra để thử! Xem ra cậu không coi chúng tôi ra gì cả!", Hắc Hỏa nổi giận: "Nếu đã vậy thì tôi sẽ cho cậu được toại nguyện!".
"Không".
Bạch Viêm trầm giọng nói: "Nể mặt Thần Hỏa, tôi sẽ không giết cậu, cậu muốn đánh với hai người chúng tôi là việc của cậu, nhưng chỉ cần cậu chạm vào tôi, tôi sẽ coi như cậu thắng".
"Bạch Viêm!", Hắc Hỏa cuống lên.
Nhưng Bạch Viêm đã quyết định thì sẽ không đổi ý.
"Ra tay đi", Bạch Viêm quát.
Lâm Chính cũng không khách sáo, lấy ra một túi châm, đâm vào người.
Cùng lúc đó, làn da toàn thân anh cũng bắt đầu trở nên nóng rực, một luồng khí ý sôi sùng sục bắt đầu quấn quanh người anh.
"Đây là... sức mạnh của hỏa chủng?", Bạch Viêm kinh ngạc.
"Thằng oắt này đã dung hòa được hỏa chủng”, Hắc Hỏa khàn giọng nói.
"Vậy sao?", Bạch Viêm tỏ vẻ khó tin: "Xem ra Thần Hỏa rất tin tưởng người này, giao cả hỏa chủng cho cậu ta".
"Tôi nghĩ chắc là Thần Hỏa cũng không ngờ. thăng oắt này lại hấp thu được hỏa chủng! Bạch Viêm, dù thế nào thì cũng nên cẩn thận một chút, người này giỏi y độc, không đơn giản đâu", Hắc Hỏa nói.
"Còn trẻ mà đã có thủ đoạn như vậy, tiền đồ không thể đong đếm được".
Đôi mắt Bạch Viêm lóe lên một tia tán thưởng, nhưng vẻ mặt cũng dần trở nên nghiêm túc.
Vèo!
Lâm Chính đã hành động.
Người như lôi hỏa, lao thẳng về phía Bạch Viêm như tia chớp.
Luồng khí thế đó không gì có thể đỡ được.
Bạch Viêm dường như nín thở, giơ hai tay lên vạch một đường về phía trước.
Soạt!
Một lá chắn hình tròn bằng lửa màu đỏ bỗng xuất hiện.
Lá chản tỏa ra nhiệt độ rất cao, thậm chí còn thiêu đốt mặt đất xung quanh đỏ rực lên.
Tuyệt đối không được chạm vào lá chắn này, nếu không chắc chắn thân xác bằng máu thịt sẽ lập tức bị hòa tan thành vũng máu, thậm chí là bốc hơi hoàn toàn.
Nhưng Lâm Chính không hề dừng lại, mà nện một quyền tới không chút do dự.
Quyền kình tàn bạo dường như muốn xuyên thủng mọi thứ.
Cực kỳ đáng sợi
"Thằng oắt này muốn chết thật sao?".
Hắc Hỏa thấy khuôn mặt đầy dữ tợn của Lâm Chính hiện rõ vẻ quyết tuyệt, trong lòng giật thót sợ hãi.
"Dù cậu đã dung hòa được hỏa chủng, thì chắc chăn vẫn không chống lại được ngọn lửa của Bạch Viêm. Bạch Viêm đã tu luyện ở đây được gần trăm năm, cậu tưởng ai cũng đối phó được sao? Cậu làm vậy là tự đâm đầu vào chỗ chết!".
Hắc Hỏa nói.
Tuy ông ta rất khâm phục dũng khí của Lâm Chính, cũng rất kinh ngạc trước thủ đoạn của anh.
Nhưng thực lực của hai bên có sự cách biệt quá lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!