Giọng Lâm Chính cao lên đến quãng tám.
Vừa dứt lời, anh không do dự giơ kiếm lên chém vào người ông lão Hắc Hỏa.
“Dừng tay!” Ông lão Bạch Viêm gào lên.
Nhưng thoáng chốc lại có một giọng nói vang
lên. “Thần y Lâm! Xin hãy dừng tay!” Là Thần Hỏa Thánh Nữ!
Thậm chí cô ta còn đứng trước mặt Lâm Chính ngăn không cho thanh kiếm sắc bén chém xuống.
“Cái gì?” Hơi thở Lâm Chính căng chặt.
Nhưng trong lúc thất thần ngắn ngủi, Bạch Viêm bên đó nắm lấy cơ hội bỗng hét lên một tiếng,
đánh một chưởng lên nền đất.
“Không ổn! Chạy mau
Lâm Chính hét lên, đẩy Dịch Tiên Thiên ở bên cạnh ra rồi tránh sang một bên.
Thần Hỏa Thánh Nữ cũng vội vàng tránh đòn.
Lại thấy nền đất ở nơi họ đứng trước đó bỗng nổ tung, một ngọn lửa cao bừng cháy nuốt chửng lấy ông lão Häc Hỏa.
Lúc mọi người nhếch nhác bò ra ngoài, ông lão Hắc Hỏa đã được ông lão Bạch Viêm lôi ra từ trong trụ lửa, ném sang một bên.
Ông lão Bạch Viêm lập tức lấy một viên đan dược ra nhét vào miệng ông lão Hắc Hỏa, một hồi sau ông lão Hắc Hỏa mềm nhữn cả người, run rẩy đứng lên, dần dần hồi phục.
“Cái gì?”
Đám người Ngạo Ưng trố mắt.
“Thánh Nữ đại nhân, cô làm gì thế?”
Dịch Tiên Thiên cực kỳ tức giận, căm hận gào. lên.
Bây giờ một ông lão Bạch Viêm đã không thể đối phó rồi, lại còn thả ông lão Hắc Hỏa nữa.
Tiếp theo mọi người đều sẽ chết chắc.
“Thánh Nữ đại nhân, đây là ý của Thần Hỏa Tôn Giả sao?”
Ánh mắt Lâm Chính cũng cực kỳ lạnh lùng, trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!