Phập!
Ba cây châm đâm xuống, Lâm Chính mệt tới mức thở dốc. Anh không thể tưởng tượng được da của Thần Hỏa Tôn Giả lại cứng đến như thế.
Có lẽ cơ thể người này đã sớm vượt qua cả cơ thể võ thần rồi. Hiện tại ông ta không điều động chân khí mà cơ thể đã như thế. Nếu ông ta dốc toàn lực phòng ngự thì e rằng Lâm Chính không thể nào ghim châm được lên người của ông ta.
“Vụt vụt..”, Lâm Chính buông tay, cây châm thứ ba trên cánh tay của Thần Hỏa Tôn Giả rung lên.
Thần Hỏa Tôn Giả nhắm mắt, sau đó mở ra, khu vực lòng trắng đỏ rực lên như núi lửa. Trông vô cùng đáng sợ.
Thế nhưng ông ta nhanh chóng hồi phục lại dáng vẻ bình thường và thở hắt ra: “Không tệ, không tệ, ba cây châm khiến bản tôn khỏe lên nhiều. Hơi thở cũng đều đặn hơn, cơ thể cũng nhẹ nhàng hơn. Y thuật của cậu đúng là kinh người”.
“Tôn giả quá khen. Ba châm này xong là có thể bắt đầu bước đầu tiên được rồi. Tôn giả, ông nhấc tay lên tôi tiến hành nắn bóp cho ông”, Lâm Chính thở dốc, cầm tay của Thần Hỏa Tôn Giả và bắt đầu nắn bóp cho ông ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!