Biểu hiện của Lâm Chính khiến Lâm Anh Hùng và người đàn ông mặc đồ Trung Sơn vô cùng thất vọng.
Đây chính là người một mình đánh vào tận đế quốc Anh Hoa, tiêu diệt thôn Dược Vương, đánh bại Hồng Nhan Cốc sao?
Bây giờ xem ra, hình như cũng không có gì ghê gớm cả.
Ánh mắt Lâm Anh Hùng lộ vẻ khinh bỉ. Nhưng anh ta tò mò về một điều. Đó chính là chiêu thức của người này.
Tại sao anh ta lại cảm thấy quen thuộc như: vậy... Hình như đã từng gặp ở đâu đó?
Nhưng nhất thời Lâm Anh Hùng cũng không nhớ ra được.
"Mau chóng giải quyết người này rồi trở về báo cáo kết quả thôi", đúng lúc này, người đàn ông trung
niên khế quát, dường như có chút nôn nóng.
Lâm Anh Hùng gật đầu, cất bước lao tới như thuấn di.
Một bộ vuốt như vuốt ưng chộp thẳng về phía đầu Lâm Chính, định lấy đầu của anh.
Nhưng Lâm Chính vẫn đứng bất động, mắt sáng như đuốc, nhìn chằm chằm bộ vuốt sắc kia.
Bốp! Bộ vuốt sắc của Lâm Anh Hùng chộp mạnh vào đầu Lâm Chính, nhưng... không bóp nát được nó,
thậm chí còn không để lại vết thương nào.
Lâm Anh Hùng như muốn ngừng thở: "Đây là... cơ thể võ thần?".
"Cái gì?".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!